Chúng ta thường ít khi để tâm trí mình thật sự tĩnh lặng để có thể suy nghĩ và nhớ xem mình đã bắt đầu từ đâu và hiện đang ở đâu. Những người quá ganh đua luôn đánh giá thành công của họ thấp hơn những người biết dũng cảm vượt qua thử thách cũng như chấp nhận sai lầm hay thất bại của mình. Và họ hiểu rằng điều quan trọng không phải là chứng tỏ mình hơn người khác, mà là hơn chính bản thân mình của ngày hôm qua.
Một người đàn ông muốn khóc trước một nỗi đau, hay tại đám tang nhưng lại cố ghìm nén nó lại. Sau đó Rose nhận ra rằng - gia đình cô chẳng thể nào đọc được những suy nghĩ của cô, vì cô đãkhoong giải thích cho họ hiểu đâu mới là điều thật sự quan trọng với cô. Hãy nghĩ đến hiện tại và tương lai, đừng quá dằn vặt với ý nghĩ “Nếu như.
Những suy nghĩ dày vò, khổ sở và tự hành hạ mình làm tinh thần cậu ngày càng căng thẳng. Sáng chủ nhật, trước khi đi chơi thể thao với Mark - bạn anh, Frank bảo vợ - là Michelle rằng anh sẽ về nhà khoảng 2 giờ trưa. Chúng ta thường cảm thấy lạc lõng trong một thế giới phức tạp và rộng lớn.
Ngoại trừ những cuộc tranh luận về chuyên môn nhằm mục đích phân tích, góp ý - thì hầu hết các lần tranh cãi đều dẫn đến một kết quả chẳng lấy gì làm vui vẻ - ngay cả khi bạn đúng, bạn cũng chẳng đạt được gì ngoài việc trở nên đối nghịch với người đối diện. Chấp nhận, vượt qua hay bị luỵ buồn bã? Điều quan trọng là cách chúng ta đón nhận chúng như thế nào. Rồi Jimmy bắt đầu đi làm.
Một số khác thì rất khâm phục cậu ta, dù trước kia cậu đã phạm sai lầm. Sẽ đến một lúc chúng ta chợt nhận ra giá trị sâu sắc của hạnh phúc, tình yêu - thật giản dị, thật mới mẻ, lắng đọng trong tâm hồn, bừng sáng như ngôi sao chỉ đường, khiến ta thao thức, cảm nhận đến nỗi chúng ta muốn được chia sẻ cảm xúc với ai đó. ”Cứ sau mỗi lần ghi thêm điểm, họ lại không thể cưỡng lại mong muốn chơi tốt hơn".
Cô lấy làm thất vọng về điều này và luôn tự hỏi - tại sao cô không thể có được những giây phút vui vẻ như khi bên cạnh bố mẹ và cậu em trai. Hay là hạnh phúc thật gần gũi, ở ngay trong tâm chúng ta. Nghĩa là chúng không thể gặp nhau dù là một phần rất nhỏ… dành cho người đi bộ.
Con người thường có thói quen nuối tiếc những gì đã qua mà quên mất những điều tốt đẹp có thể đang chờ đón họ. Những người gặt hái nhiều thành công nhất cũng chỉ có thể hạnh phúc như những người đạt được ít nhất. Người lớn tuổi cũng hạnh phúc như những người trẻ tuổi.
Bạn là một người thầy, mỗi ngày bạn phải lên lớp với những học sinh, sinh viên quen thuộc để truyền đạt lại những kiến thức và kinh nghiệm của mình. Trong một nghiên cứu khoa học ở hàng ngàn người, người ta nhận thấy rằng hậu quả, tác động và nhìn nhận của mọi người xung quanh và bản thân họ về những biến cố "tốt" hay "xấu", "thành công" hay "sai lầm" mà họ gặp phải sẽ nhanh chóng nhạt phai. Những người không đạt được mục tiêu do mình đặt ra thường cảm thấy thất vọng mà đôi khi không biết tại sao.
Anh luôn yêu cầu họ lấy một điểm mâu thuẫn trong lập luận của họ để đặt ra hàng loạt câu hỏi như một luật sư muốn buôc một nhân chứng khả nghi thú nhận tội lỗi của mình. Nhưng đừng để những điều đó ảnh hưởng đến bạn. Hãy tự hỏi - hôm nay mình đã làm được gì? Nếu bạn tìm được câu trả lời và có thể nhận thấy sự tiến bộ của mình thì ngày hôm đó sẽ là một ngày có ích, một ngày thực sự tốt đẹp.
Còn những người không hạnh phúc đón nhận thất bại một cách bực bội và "xé to" nó ra, biến nó thành "đại diện" cho con người của họ, hơn nữa còn dùng nó để dự đoán những sự kiện tương lai của họ nữa - và rút cục là họ không dám làm gì cho dù cơ hội có đến hay không? Michelle mỉm cười đồng ý. Sau không có đủ tiền để trang trải khoản cầm cố tài sản khi đáo hạn.