Theo tôi nhận thấy, khắp xứ Nineveh này không gom đủ số lượng đồng để đúc cổng và nhà vua cũng chưa hề nghĩ đến điều này. Bỗng nhiên, Hadan Gula lên tiếng, cắt ngang dòng suy nghĩ của ông Sharru: - Có một số người vốn ghét làm việc.
Đến khi công việc bị đổ vỡ, họ mới cay đắng nhận ra những bài học đắt giá cho bản thân mình. Và những vật này có thể nằm mãi trong cái hòm của tôi những người này hiếm khi trả hết nợ. - Anh nói rất đúng, anh bạn ạ! - Người thu mua gia súc đáp lời.
Đôi mắt của Hadan Gula lộ vẻ tức giận. Hãy nghĩ đến điều đó vào mỗi buổi sáng thức dậy, mỗi buổi trưa trước khi ăn và cả trước khi ngủ vào buổi tối. Ông chủ của cậu và những kẻ hầu cận của ông ta đang ở rất xa nơi này.
– Quan tể tướng trả lời – Nó không ở lâu trong những cái túi nhỏ bé của dân nghèo mà nhanh chóng chạy vào nằm yên trong hòm của những người giàu có. Trước hết, cha cho con một túi vàng. Mặc dù cho họ vay không nhiều hơn một hào, nhưng tôi cũng lấy một vật gì đó để làm bằng chứng.
- Đây là một câu chuyện khá đặc biệt. Ông không ăn được nhiều, chỉ nuốt được một ít để cầm hơi qua ngày. Về vấn đề làm giàu, tôi rất tâm đắc và sẽ kể cho các bạn nghe một câu chuyện có thật sau.
Lúc bước vào tuổi thanh niên cho đến tận bây giờ, chúng ta đã cùng chia sẻ những đắng cay, ngọt bùi với nhau và vẫn luôn giữ được tình bạn thân thiết. Ông chủ của cậu và những kẻ hầu cận của ông ta đang ở rất xa nơi này. Người vay tiền đồng ý với thỏa thuận cứ mỗi bốn năm, số tiền lãi sẽ là một phần tư của số tiền gốc.
Tôi chưa biết bằng cách nào mà họ luôn có nhiều vàng như vậy, nhưng sự giàu có của họ luôn được duy trì, cuộc sống của họ vẫn sung túc, đầy đủ và họ vẫn được mọi người kính trọng. Trong tình cảnh này, tôi có đủ dũng khí để thoát khỏi số phận nô lệ không? Phải chăng bà Sira đã nói về tôi rất đúng – tôi là một kẻ hèn nhát, một kẻ có linh hồn nô lệ. Tôi đã trở về Babylon bằng linh hồn của một con người tự do và làm chủ bản thân tôi.
– Chúng ta hãy lắng nghe tiếng hú của những con chó hoang kia. Sau đó, tôi bắt đầu giải quyết các công việc đúng như quyết tâm của mình và dần dần tạo ra được vị thế như ngày hôm nay. Kế hoạch này đã có mười hai người tham gia.
Theo cách thức như thế, Arkad lần lượt tìm hiểu từng người đang làm nghề gì và thu nhập của họ ra sao. Đến vụ mùa tiếp theo, ông ấy liền trả hết tiền vốn lẫn lãi cho tôi. - Trước kia chúng ta hoàn toàn giống nhau.
Tôi có cơ hội gặp được một ông chủ tốt không? Khi dịp may đến, anh ta lại bảo mình đang có nhiều việc phải làm và xin hãy đợi đó. - Cháu có thích nghe ta kể chuyện ông nội đáng kính của cháu và ta đã hợp tác làm ăn như thế nào không?