Tôi muốn nói tới cuộc gặp gỡ với ngài Andrew Carneghi và việc ngài đồng ý hỗ trợ công việc của tôi. Ông thật sự là một trong số ít ỏi các thiên tài, thế nhưng xã hội hầu như không biết đến ông, thậm chí trong thế giới khoa học cũng vậy. Quen với đói nghèo thay vì vươn tới giàu sang, thiếu hẳn lòng hiếu thắng: thiếu mong muốn tồn tại, làm và chiếm hữu.
Thờ ơ và lãnh đạm, thể hiện ở chỗ sẵn sàng nhượng bộ trong bất cứ vấn đề nào mà không đấu tranh và kháng cự. Chỉ còn lại một vấn đề chưa thảo luận. Hãy sử dụng tất cả những cái lợi của chân lý cổ xưa này.
Galpin, luôn nhớ đến điều đó, bắt tay vào công việc hăng say đến mức chẳng bao lâu sau đã được bầu làm Phó giám đốc công ty. Nhìn chung, con người sợ ốm đau bệnh tật là do những nỗi sợ hãi đã truyền vào nhận thức của anh ta trước đây, và do sợ các hậu quả có thể về kinh tế. Sau đó, các nhà làm phim phát hiện ra cô, - và tiền nhiều như nước.
Và lúc đó điều này cũng dễ dàng y như hiện nay, bạn ẩn mình bất động khi xuất hiện khó khăn đầu tiên ngăn cản bạn thực hiện mong muốn của mình. Người nói nhiều là người làm ít. Giữ gìn sức khỏe (một phương pháp trị liệu không gì sánh nổi).
Khả năng trời cho về óc sáng tạo - đó là sự liên hệ trực tiếp giữa người thường với Trí tuệ siêu nhiên bất tử. Trước đây, ông chủ và người làm công mặc cả với nhau, thoả thuận với nhau hợp đồng có lợi cho mình và không để ý rằng khía cạnh thứ ba cũng có mặt trong hợp đồng ấy - đó là xã hội mà họ phục vụ. Nhưng nó luôn luôn là loại thuốc độc, có thể từ từ, song giết chết chúng ta.
Bạn có cho phép họ hàng hoặc người quen gây lo âu hồi hộp cho bạn không? Nếu có, thì tại sao? Do việc chứng minh quy về nguyên tắc tự kỷ ám thị, ta sẽ chú ý làm rõ vấn đề này. Ai dùng nó làm cơ sở lãnh đạo, người đó sẽ mở ra cho mình những khả năng rộng lớn để dẫn dắt mọi người từ khắp các tầng lớp xã hội khác nhau.
Nhiều người cho phép họ hàng phá hoại cuộc sống của mình bằng những suy luận trịch thượng về vấn đề nghĩa vụ mà thực tế chẳng đáng giá một xu. Đó là: muốn nhận, trước hết hãy cho. Nó làm cho cá nhân mất tính thuyết phục, tư duy hết rõ ràng, quấy phá việc tập trung sức lực.
Mà quả cấm thì, ôi, ngọt ngào biết bao! Kết quả tự nhiên là trí tò mò tăng lên và mong muốn bằng mọi biện pháp có được kiến thức về vấn đề cấm, nhưng xấu hổ thay cho các nhà lập pháp và các bác sỹ đang làm mọi cách để khai sáng cho chúng ta trong lĩnh vực này, thông tin vẫn hoàn toàn khép kín. Ta hãy xem xét lại một lần nữa những sự kiện làm nảy sinh sức mạnh này. Hãy nhớ kỹ điều này! Thiếu kiên quyết lại kết tinh từ hồ nghi, và khi chúng quấn lấy nhau - sinh ra sợ hãi.
Bạn thất vọng, trước mặt đầy khó khăn mà muốn khắc phục phải dành toàn bộ tâm hồn, bạn khổ sở vì những rủi ro, ốm đau, bệnh tật, thì bạn hãy đọc câu chuyện về cậu con trai của tôi, bạn sẽ biết nó đã vận dụng công thức Carneghi như thế nào, và bạn sẽ lạc vào ốc đảo giữa Sa mạc của những niềm hy vọng đã mất. Ví dụ, ngài Lincoln quen đến muộn và sau đó cứ một mình dạo quanh trong phòng. Nói đúng hơn, con người mới phát hiện ra là mình có trí tưởng tượng, và đã có những bước cơ bản đầu tiên.
Tiếp theo, ta hãy liệt kê những thành quả tốt lành mà tự do đưa lại. Con đường đi bạn đã rõ - tôi đã cung cấp cho bạn bản đồ, và nếu bạn theo đúng, thì không thể nào lạc đường được. Bạn không chiến thắng được chính mình - thì sẽ bị bản thân mình khuất phục.