Ông lại cố nài xóa bỏ giao kèo và Chaliapine lại thở dài nói: "Này, thôi chút nữa ông trở lại xem sao. Trong cột "Lợi", tôi biên mấy chữ này: "Phòng khiêu vũ sẽ trống" và tôi bàn miệng thêm: "Như vậy ông có thể sẽ cho mướn để khiêu vũ hay hội họp. Ông Gaw không đòi mà được.
Họ lo cho việc làm ăn ư, bị chủ rầy ư, khó ở ư, lỡ xe ư, thì mới về tới cửa, họ đã quát tháo rồi. Như Shakespeare đã nói: "Người đời! Ôi! Người đời kiêu căng! Khoác được chút uy quyền, người đó liền diễn trước Hóa công những hài kịch lố lăng tới nỗi các vị thiên thần thấy phải sa lệ". Kiếm một tật xấu của người dễ hơn là tìm cái hay của họ.
"Nhưng ông phải có vài người giám thị chứ? Không thể tin hết thảy các khách ăn được". Ông thân ông làm thợ rèn và hồi nhỏ ông học ít lắm. Sau cùng ông ta phải nhận rằng tôi có lý, nhưng lúc đó tôi phải ra về, không kịp cho ông ta biết kết quả cuộc điều tra của tôi.
"Vả lại, còn mất cái lợi này nữa. Cha đã đòi hỏi con nhiều quá. Nhưng tôi sẽ tin chắc rằng ông là một người giữ lời cam kết".
nói: "Tôi nhận được bức thư đó, ngạc nhiên lắm, ngạc nhiên mà cũng vui nữa. Cũng nhờ phương pháp đó mà một hãng sản xuất máy chiếu quang tuyến X. và tôi gõ cửa, tươi tỉnh như đóa hoa.
Những lời tôi khen làm cho thầy cao lên được vài phân. Mười một ngày sau, ông đau phổi mà chết tại một nhà ga. Thomas, đã theo lớp giảng của tôi kể lại, bạn sẽ thấy thú:
Bức thư ấy, tôi chép lại đây. Ông hỏi lại tôi: "Vậy theo ông, bí quyết đó ở đâu?" Tôi đáp: "Người ta nói rằng ông có thể gọi tên được mười ngàn người". Người ta rầy nó, đánh nó, làm nhục nó.
Giảng một môn mới mà như nhắc lại một điều đã quên rồi" Lord Chesterfield nói với con: "Con nên khôn hơn những kẻ khác, nếu có thể được; nhưng đừng cho chúng biết con khôn hơn chúng". Carnegie tức khắc trả lời: "Thì đặt là Công ty Pullman tất nhiên rồi". Chúng ta sẽ bàn thêm.
Tôi khiêu vũ theo một lối cổ từ hai chục năm về trước. Tôi quyết định kích thích óc tưởng tượng của ông. Các bạn anh ta chỉ trích anh ta không tiếc lời: nào là tự đắc quá, hách dịch, ích kỷ, xấu bạn, có óc phản động, đáng tống cổ ra khỏi lớp.
Phương pháp đó không mới mẻ gì. Anh biết, các em có ý tứ, cẩn thận lắm. Nhưng ngày hôm đó, tôi quyết hành động có lý trí hơn; tôi tránh không nghĩ tới điều tôi muốn mà để hết tâm tư vào những ý muốn của thân chủ, và trước hết, phải làm sao cho họ nói "Phải, phải" ngay từ lúc đầu.