Vậy mà anh chẳng hề đá động gì tới nó! Tôi luôn chú ý đến cách làm sao để tất cả các bạn hữu đều tham gia vào bàn tròn. Tôi chỉ thường khoanh tay trước ngực một cách thoải mái.
Bất cứ dân tộc nào cũng muốn được gọi tên đúng nguồn cội của họ một cách trân trọng. (Con trai của Joe DiMaggio). Bob mất trong lúc đang ngủ vào một chiều cuối thu ở Florida, chỉ vài ngày sau khi anh đứng ra tổ chức lần sinh nhật thứ 60 của tôi ở Washington.
Cha đã mất ba năm về trước. John trả lời: Anh thấy đấy, có một tỉ người sống ở Trung Quốc, và sáng mai khi thức dậy đâu có người nào trong họ biết rằng tôi đã hụt cú chặn bóng đó! Không có lý do gì phải ngại ngùng hay sợ rằng làm thế có kém tế nhị lắm không.
Phong cách này sẽ làm cho những người phỏng vấn cảm thấy thích thú. Nếu bạn là một cô gái, bạn vẫn có thể tha hồ trò chuyện với các anh bạn ở một bữa tiệc thân mật. Và nếu không vừa ý việc gì thì hãy nói ngay, chớ thiên vị bất kỳ ai, đó là một đức tính cần phải có nếu muốn tất cả mọi người đều nể trọng bạn.
Bạn hoàn toàn có thể suy nghĩ hai vấn đề cùng một lúc. Chẳng hạn như việc tặng quà. Tôi đánh giá anh ấy là một con người khá hoàn hảo.
Trái lại đối với một người có năng lực và đầy tự tin thì cuộc phỏng vấn ấy là một cơ hội hiếm có để tiếp xúc với ông chủ sau này, để biết nhiều hơn về công ty. Cố ca sĩ Frank Sinatra là một ví dụ. Rồi thì hãy tự tin và nói với chính bạn rằng bạn biết còn nhiều hơn là người dẫn chương trình.
Tôi đã nhiều lần nói trước khán giả của đủ mọi tầng lớp. Hài hước là một yếu tố luôn được hoan nghênh, trừ những trường hợp đặc biệt như thông báo chiến tranh hay một căn bệnh hiểm nghèo nào đó. Tự tin khi nói có nghĩa là bạn đang tự tin trong cuộc sống.
Thật đáng tiếc! Điều này chấm hết đề tài của bạn, và có thể chấm hết luôn cuộc trò chuyện. Tôi đã kể chuyện và hỏi câu hỏi trên với rất nhiều người, từ những nguyên thủ quốc gia đến những anh lính mới nhập ngũ. Điều quan trọng là bạn đừng quá bận tâm về việc rút lui.
Nếu một ngày nào đó bạn ở vào vị trí của tôi và nói trước một lễ tang, hãy nhớ đi nhớ lại rằng người ta đến đó không phải để nghe bạn nói. Thập kỷ 90 khác với 50 hay 60, thế kỷ 21 thông thoáng hơn thế kỷ 20. Đừng chải chuốt câu văn bóng mượt mà sáo rỗng.
Chúng ta có thể bắt đầu với vẻ bớt e ngại hơn, dạn dĩ hơn. Tuy hoạt động chủ yếu trong ngành giải trí và truyền thông, nhưng Bob cũng có tài đàm phán hết sức thuyết phục. Và tôi không phải là một người nhận lương hưu của công quỹ, các ông thấy không? Lạy Chúa! Lẽ ra người ta nên công bố điều này.