Tôi đã biết đến đề tài này từ 24 năm trước. Câu chuyện này đáng cười hay đáng buồn phụ thuộc hoàn toàn vào cách bạn nhìn nhận nó. Bước tiếp theo là chuyển sự kết hợp các âm thanh tạo ra tên thành thứ gì đó có nghĩa dễ nhớ.
(“Làm thế nào để nó tới được Pháp? Nó bay trên chuyến bay Swissair. Một ngăn để thể loại “phim khoa học viễn tưởng” (có thể nhìn thấy nhãn dán trên mỗi vỏ đĩa: “phim khoa học viễn tưởng”). Trí nhớ của chúng ta cũng lưu được rất nhiều thông tin có ích.
Bạn dừng lại và nghĩ… có lẽ nó ở trong túi xách tay. Bạn sẽ nhận ra rằng, dù bạn có cố gắng khiến họ hứng thú bằng những động tác nhào lộn đẹp mắt thì họ cũng chẳng thấy thích thú gì đâu. Mở một hộp cà phê mà bạn yêu thích.
Lý do là nhờ sợ hào hứng trông mong đến những ngày nghỉ cuối tuần. Vấn đề chính mà bạn muốn truyền đạt là gì? Đưa ra 3-4 ý chính giúp bạn đạt được mục đích của bài thuyết trinh/bài giảng và tạo ấn tượng mà bạn muốn. Câu trả lời sẽ tự đến với bạn vì bạn có thể trong qua khứ nó đã xảy ra nhiều lần.
Thời gian trôi qua, có thể bạn sẽ cảm thấy mình đang bơi trong một đống sách vở. Ở các chương tiếp theo, chúng ta sẽ đi vào phát triển sự thành thạo này. Một đồng nghiệp kể cho tôi nghe về những lần đi siêu thị của chồng cô ấy.
Anh ta chuyển sang chủ đề được kết nối với chiếc tủ. Nhưng mình lại có một vài vướng mắc với cuốn sách của Johansson…” Nhưng lúc này một rắc rối khác phát sinh, tấm chắn này khá nặng… Vì thế, bạn đã vứt miếng chì vào trong một chiếc hộp lớn (can) gần chỗ bạn đang đứng.
(Đây có thể là một cách giải quyết tốt – nếu mọi người trên Trái Đất đều ghi tên của mình trên trán). Chúng ta sẽ sử dụng phòng tắm cho mục đích này. Chúng ta: “Nhanh lên, số đó là bao nhiêu vậy? Nhanh lên cho ạ…”
Từ “tree” (cây cối) trong tiếng Pháp là “Arbre”, nghe giống như “harbor” – bến tàu. Sự lãng quên này cùng với những phản hồi tiêu cực khiến chúng ta ngày càng có thái độ bi quan và mất hết động lực thúc đẩy cải thiện trí nhớ. Hãy nhìn hơi nước bốc lên từ cốc.
Tại thời điểm này, không có sự liên hệ giữa trí nhớ và hành động để chìa khóa. Và việc tưởng tượng một con số theo cách rõ ràng và cụ thể cũng không dễ dàng gì. Vậy còn từ “conceal”? Sự rắc rối ở đây lại là sự kết hợp “ea”.
Bạn thường dễ dàng tin vào ba người bạn, những người nhớ rõ ràng rằng Roger Moore đóng vai James Bond trong bộ phim “Đừng bao giờ nói không” hơn là trí nhớ của bạn nói rằng Sean Connery mới là người đóng vai này (thực tế là Sean Connery). Chúng ta sẽ phải hỏi đi hỏi lại tên một người nào đó cho đến khi cuối cùng ta quyết định “SAVE” cái tên đó vào bộ nhớ… để ghi nhớ nó. Hãy ghi lại hình ảnh đầu tiên hiện lên trong đầu bạn.