Benny không hiểu gì cả: Cười cái gì chứ? Tại sao tớ phải cười? Ngay từ sáng sớm tôi đã véo tai bên trái, đập tai bên phải, tự nói với mình: Ráng tỉnh táo! Ráng tỉnh táo!. Vào thập niên 1950, chúng ta phải biết một ít về cái gọi là Chiến tranh lạnh.
Nhưng Joe từ xưa đến nay vốn không thích nói về cuộc sống riêng tư. Một con người dễ nổi giận. Đó là tiếng đầu tiên và cũng là tiếng cuối cùng mà tôi nói.
Chỉ cúi đầu trước danh dự và nhân cách tốt!. Trái lại những buổi họp nhàm chán và vì sao nhàm chán thì tất cả chúng ta ai cũng biết. Đơn giản vì ông chủ của bạn dĩ nhiên không ngang hàng với bạn.
Người ta bắt đầu gọi điện lên đài, nhưng họ không nhận được một câu trả lời nào cả. Thầy hiệu trưởng Irvin Cohen giận đến mức mặt mày đỏ tía cả lên: Tôi chính thức tuyên bố: cả ba cậu đều bị đuổi học. Tối Chủ Nhật, tôi nhận ra ra Dick quả thật không phóng đại.
Tôi hỏi anh ta: Giả sử ngay bây giờ có năm chiết máy bay quân thù trước mặt chúng ta và ở dưới kia tôi có một chiếc máy bay, anh có dám leo lên không? Tôi nghĩ sẽ hay hơn nếu Barbara đặt vấn đề và sau đó dành nhiều thời gian hơn cho những câu trả lời của các vị khách. Nó nói với thầy hiệu trưởng: Khoan đã thưa thầy.
Tôi biết lần đầu tiên khi nghe đoạn băng đó chắc chắn bạn sẽ thốt lên rằng: Ôi trời! Nghe khủng khiếp quá!. Chỉ có mây, có gió, có mặt trời, có tôi và chiếc máy bay của tôi… Nhưng dẫu sao tôi cũng muốn nói rằng đây là một điều tốt đẹp cho các cầu thủ bóng chày.
Anh có tật nói lắp (khuyết điểm này không diễn ra khi anh hát, nó chỉ xuất hiện khi anh nói). Trái lại, việc phân ưu sẽ nhiều hơn nơi tang lễ. Lúc này tôi mới nghĩ trong đầu là nên nói cái gì tiếp theo.
Will Rogers nói rằng ông có một kế hoạch để kết thúc chiến tranh thế giới thứ nhất. Trước khi đến nơi phỏng vấn, hãy vạch ra những điều cần nói về bạn. Cẩn thận hơn, bạn có thể chuẩn bị trước bằng cách tìm hiểu một loạt các câu hỏi, chẳng hạn như là: Khán giả của bạn thuộc thành phần nào? Họ từ đâu đến? Họ có nỗi trăn trở gì không? Sở thích chung của họ? Họ muốn nghe bạn nói cái gì? Họ muốn bạn nói trong bao lâu? (Điều này rất quan trọng!) Và khi bạn nói xong, liệu họ có đặt câu hỏi với bạn hay không?
Thay vào đó hãy trình bày bạn có thể làm tốt công việc hơn những người khác như thế nào. Chúng ta đã thật sự mất cô ấy thì cũng đã đủ. Giá mà bạn có thể hiểu được hoàn cảnh của tôi lúc đó! Tôi lo sốt vó.
Nếu vấn đề không phải ở bạn mà ở ông ấy, tôi nghĩ tốt nhất bạn nên đi tìm một công việc mới. Bạn chỉ có thể tự tin ở chính mình và tạo được lòng tin nơi người khác khi bạn chân thật. Và không hiểu nổi sao người ta cứ thích hỏi lại chúng ta câu này: Chết thật, ban nãy anh nói cái gì thế?.