Bạn đã thách đố người ta. Ông đã thắng được hết những nỗi thất vọng, những lời phúng thích cay chua, làm việc 12 giờ tới 16 giờ một ngày, chủ nhật hay ngày lễ cũng vậy. Các bạn chịu giúp tôi không? Chiều nay các bạn có chịu viết cho tôi ít hàng thành thực chỉ cho tôi cách phải làm sao để sửa mình không? Tôi sẽ hết sức tu tỉnh lại".
ủa! Ông nói gì tới cái "lợi chung của chúng ta" đó? à! Tới bây giờ ông mới bắt đầu đặt ông vào quan điểm của tôi!. Cún chưa hề đọc một trang sách tâm lý nào hết. Xin bạn nhớ kỹ điều đó.
Hôm sau tôi gặp anh, vẻ mặt buồn tẻ nhưng có vẻ sẵn sàng để tự bào chữa. Tại nước nhuộm như vậy". Xí nghiệp đó vừa có nhiều khách hàng, vừa được tin cậy.
Trong nghệ thuật dùng người, chưa có lời khuyên nào chí lý bằng lời đó, cho nên tôi muốn nhắc lại: "Bí quyết của thành công là biết tự đặt mình vào địa vị người và suy xét vừa theo lập trường của người vừa theo lập trường của mình". Tôi làm việc với ông đã lâu, đáng lẽ phải biết làm vừa ý ông mới phải. Bây giờ tôi biết làm thinh.
"Tôi không đi lại hai lần con đường đời. Tôi nói: "Châu Phi có nhiều cái thú lắm. Tôi không hề nói tới bánh của tôi.
Vậy tất cả việc thiện hay nỗi vui mừng mà tôi có thể mang lại cho đồng bào tôi, tôi phải làm ngay từ bây giờ. Ông nói: "Người nào đã muốn tu thân tự tiến, không phí thì giờ cãi vã nhau. Vẻ tự đắc hiện trên mặt, người đó đọc cho ông Mc.
Hai sự đó không có chút liên lạc gì với nhau hết. Kiếm cách thi ân với người đó sao? Không được. Và cậu nảy ra một ý rất mới.
Mà hồi ấy tôi cần có bài học đó vô cùng. Nếu tên hơi lạ, ông bảo người ta đánh vần cho ông nhớ. Một chi phiếu một triệu mỹ kim! Tôi nói với ông rằng tôi chưa từng biết người nào ký một chi phiếu khổng lồ như vậy và tôi muốn kể lại cho những hướng đạo sinh của tôi rằng chính mắt tôi đã thấy một chi phiếu một triệu đồng! Ông vui vẻ đưa tôi coi.
Đó là quy tắc thứ năm. Thiệt hiếm thấy được một người trong giới của bà, có học thức như bà lại chịu khó viết thư chỉ bảo cho những diễn giả trước máy truyền thanh; tôi mong rằng bà sẽ có lòng tốt để ý tới những bài diễn thuyết sau này của tôi nữa. Ông nói rằng không biết và khuyên tôi hỏi "Nghiệp đoàn kiến trúc sư".
Người đó bảo tôi: "Không biết ông đã làm gì mà chủ tôi thích ông tới nỗi ngồi đâu cũng chỉ nói tới ông thôi". Ông ta khuyên tôi mang về bận thử một tuần nữa. Như vậy bạn đỡ tốn thì giờ và đỡ cả bực tức.