Xêch Vn

Buổi sáng tràn đầy năng lượng cùng bà xã yêu

  • #1
  • #2
  • #3
  • Tôi ngồi đây, chẳng làm gì cả, chẳng bán mua gì cả, tôi đợi cô tôi. Ăn xong lên giường nằm, nghỉ tí để chuẩn bị viết. Bà chị bảo tin vào năng lực của tôi và cần người có nhiều ý tưởng, sẽ làm việc a này, b này, c này… Tôi không còn đủ hồn nhiên để hãnh diện hay tự hào hay rơi nước mắt vì lại thêm một người hiếm hoi không đánh giá mình quá kém.

    Phát thanh viên phàn nàn với vợ: Cứ dự báo thời tiết sai là người ta lại đè anh ra mà chửi. Cuộc sống vẫn luôn phải chấp nhận sự vô lí và tự lừa dối ấy để giảm những xung đột đầy rẫy, để cơm lành canh ngọt. Mà bác thì dùng toàn công thức.

    Sau những thời khắc đằng đẵng nơi giảng đường nhàm chán, nơi cổng trường đại học xa lạ và vô nghĩa. Chỉ nghe một âm thanh đánh thức mình trong giấc chập chờn. Hoặc không thoát ra khỏi ý tưởng các bức tranh trước của bản thân.

    Chỉ muốn mô tả cảm giác buồn của mình. Thêm nữa, biết công nghệ cao không đồng nghĩa với được giáo dục và tự giáo dục tốt (có người biết công nghệ cao không biết điều này). À, à, chúng tớ lại đấu tranh chống lại vì chúng đe dọa tự do của tớ.

    Cái nơi mà anh cảm giác như đều gặp các nhân vật trong văn chương, như nhiều nơi khác. Tối, bạn đèo bác vào viện. Và cứ thế cuốn đời người, cuốn đời những thế hệ tiếp theo vào những mớ rối ấy.

    Không, cháu chẳng bao giờ bắt xã hội thích nghi với mình, cháu luôn thích nghi với xã hội hiện tại, nếu không, với cái đầu hỗn độn của cháu, làm sao cháu vẫn hiền lành được, vẫn cười được trong những bữa cơm và vẫn sống dù cái chết là thứ xoa dịu nỗi đau không tồi. Bỏ quên cả kiệt tác nung nấu. Em ngủ từ mười giờ nên không rõ.

    Cảm thấy tốt hơn nhiều lần so với đi châm cứu hay bấm huyệt, xoa bóp. Chỉ thấy một tí xíu thất vọng. Trẻ con hay người lớn.

    Một giọt rơi xuống sách. Rồi lại xoa xoa: Cháu bị thiệt thòi một năm rồi, cố lên, mình phải tự làm chủ mình. Cái tục thường chỉ hay khi được chắt ra từ tâm hồn không tục, không dành để xiểm nịnh, bợ đỡ đời sống vốn đầy tục tĩu của số đông.

    Có lẽ mình nên im lặng. Họ vẫn gọi: Ngheo! Ngheo! Tiếng tôi nhỏ quá. Người đời có kẻ ngấm ngầm bảo bác ranh ma, xảo quyệt.

    Cũng vì ít trải qua mà tôi chưa đủ hiểu họ để làm họ có thể hiểu lại tôi. Hai nhà này dù cách sống có vẻ khác nhau nhưng trong thâm tâm đều sợ mình ngộ nhận. Bảo: Chị xem, có thế mà không viết được thì còn thi thố gì.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap