Tất cả là nhờ sự chân thật của tôi với những khán giả của mình. Larry, một cuộc gọi khẩn ở đường dây số một. Một âm thanh mà không ai có thể mô tả được: Tiếng ngáy của tôi.
Đừng bao giờ ngắt lời người khác chỉ vì nóng lòng muốn kể một câu chuyện vui nào đó của bạn. Không phải để Tan sở làm một chầu nhé! như thường nói với anh bạn đồng nghiệp, mà để bạn tự đánh giá chính bản thân mình. Việc cô gái gọi điện cho chàng trai thì quá bình thường.
Bạn luyện tập loại bỏ những thói quen không tốt như thế nào? Hãy nhớ ba phương pháp sau: Và tới lượt tôi… Có thể nói đây là bài phát biểu khó khăn nhất trong cuộc đời tôi. Cha kể cho tôi nghe về những binh sĩ liên bang thời nội chiến với Joe DiMaggio, về tang lễ của Lou Gehrig năm 1941.
Một vài lời tâng bốc họ cũng đâu phải là quá đáng!. Bất cứ ai cũng có thể trả lời và tranh luận sau câu hỏi giả định của bạn. Tôi nghĩ nên kể cho anh nghe câu chuyện này.
Nhờ vậy mà thời thơ ấu ở Brooklyn của tôi như là một khung cửa sổ nhỏ giúp tôi nhìn thấy một phần lịch sử nước Mỹ. Tôi xem hai vòng đua đầu mà nhấp nha nhấp nhổm, bụng bảo dạ: Có ba điều chắc chắn trong đời: Chết, đóng thuế, và con Apple Tree phải chiến thắng trong vòng đua thứ ba hôm nay. Nếu bàn tay bạn có một vết dơ, khán giả cũng nhìn thấy.
Đây chính là sự khôn khéo và nhạy bén của bạn. Cách nói ôn tồn hòa nhã sẽ tạo độ tin cậy hơn là sự bộp chộp nhanh nhẩu. Rồi thì tất cả bọn học sinh lớn bé đều trông thấy Moppo, ngớ người trong ba giây, và ngay tức khắc hiểu ra đây chỉ là một trò đùa.
Tôi biết mình phải kiềm chế cảm xúc lại. Lần nọ trên radio, tôi hỏi một khách mời rằng: Ông có mấy con rồi?. Bởi vì sao? Vì Bob bao giờ cũng nói chuyện một cách hết sức chân thật, tinh tế và hài hước.
Nếu cẩn thận hơn thì mọi việc đã chặn đứng ngay từ đầu. Cũng nên tránh tối đa những đề tài ít người biết đến, hay chỉ chuyên gia mới bàn tới nổi. Thay vào đó hãy nói về việc khách hàng sẽ được dùng bữa sáng với một tách cà phê đang bốc khói và một chiếc bánh xốp nướng vàng.
Bạn thấy đấy, tôi luôn nắm lấy mọi cơ hội để rèn luyện kỹ năng nói của mình phải không? Mục tiêu của tôi ư? Nhất định phải trở thành một phát thanh viên giỏi! Vì thế tôi thường tự nhủ phải học tập ở Ted Williams tính quyết tâm, thấy việc gì cần làm thì làm đến cùng. Quý vị biết đấy, Bob rất thích chụp hình. Nhưng tôi vẫn luyện nói mỗi ngày để nâng cao chất giọng hơn nữa, tôi không muốn dừng lại.
Joe đi cùng với Bill. Nhất là đừng bao giờ để người khác nghĩ rằng bạn không muốn nói chuyện với họ. Jackie Gleason từng nói thế này: Tôi muốn thấy vui thích và thoải mái trong những việc tôi làm.