Xêch Vn

Một mình phang hai em hàng cực xinh

  • #1
  • #2
  • #3
  • Không yêu văn chương không phải là một tội, cũng không phải là dấu hiệu của sự ngu dốt. Nếu phân tích kỹ thêm lòng mong mỏi, bồn chồn đó thì ta sẽ thấy nguyên do ở điều này: ta luôn luôn tự cho là phải làm thêm cái gì ngoài bổn phận của ta. Bạn lên xe với tờ báo và bình tĩnh, ung dung để hết trí não vào tờ báo.

    Hỡi người đời, anh phải tự biết anh. Đầy cả mặt đất, từng đóng ra đấy. Đó, thái độ của thầy phải như vậy.

    Tôi lại làm cho bạn chú ý tới chân lý chói lọi này, là không bao giờ bạn có "nhiều thì giờ hơn" đâu, vì lẽ lúc nào bạn cũng đã có tất cả số thì giờ mà bạn có. Cái lợi lớn nhất của những kiệt tác đó là nó minh bạch một cách lạ lùng. Nhưng quả là tôi có đọc, chứ không phải là không.

    Nó có thể phản bạn và làm bạn lạc lối đấy. Câu ấy tầm thường quá đến nỗi khi viết ra, thực tình tôi cảm thấy mắc cỡ. Mỗi người và trường hợp mỗi người đều riêng biệt.

    Bạn đừng tưởng tượng rằng tuần sau, nước sẽ ấm hơn đâu. Bạn lại còn số vốn vĩ đại là 44 giờ từ 3 giờ chiều thứ 7 đến 10 giờ sáng thứ 2 nữa (Bên Anh nghĩ cuối tuần như vậy). Tôi la lớn lên như vậy.

    Vậy, chúng ta bắt đầu xét quỹ chi tiêu thời giờ mỗi ngày. y không đáng được tiếp tế thời gian, phải khoá công tơ lại cắt thời gian của y đi". Lúc đó bạn có thể đọc báo được.

    Tôi xin để bạn ở lại đó tới 6 giờ chiều. Nguy hiểm thứ nhất, ghê gớm lắm, là thành một người trong bọn khả ố nhất, khó chịu nhất: bọn thông thái rởm. Chắc là bạn muốn tin rằng hạnh phúc không sao đạt được.

    y không đáng được tiếp tế thời gian, phải khoá công tơ lại cắt thời gian của y đi". Xin bạn ra mặt đi, để tôi tin chắc đã có người như bạn mà từ trước tôi chưa được gặp. Tôi chỉ có thể xét một trường hợp thôi và trường hợp đó không thể là trường hợp trung bình, vì không có trường hợp nào là trường hợp trung bình, cũng như không có người nào là người trung bình.

    Bạn bảo: "Được, cứ cho rằng tôi chịu gắng sức để chiến đấu, rằng tôi đã suy nghĩ kỹ và hiểu kỹ những lời nhận xét có giá trị của ông, thì tôi phải bắt đầu bằng cách nào đây?". Ăn chỉ mất nữa số giờ đó thôi, nhưng tôi xin để trọn thời gian đó cho bạn muốn làm gì thì làm. Nhưng bạn cũng không có thể tiêu non thời gian được.

    Sau khi đã suốt ngày gắng sức lo cơm, áo, tự nhiên óc ta muốn suy nghĩ. Hễ chưa gắng lắm cái gì để thoả mãn ý muốn đó thì lòng ta chưa yên. Bạn chưa biết thưởng thức tường tận từng tiếng vì bạn chưa bao giờ luyện tai nghe như vậy.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap