mọi người biết quốc vương yêu ngựa không yêu người, gán cho quốc vương tiếng bất nhân bất nghĩa. Từ đó anh từng bươct leo lên không ai ngăn cản nổi. “Phủng” người khác là biện pháp mà xưa nay gọi là đề cao lẫn nhau.
Lý Viên Phi được Chân Tông sủng ái, vạn nhất sinh hoàng tử thì chắc chắn sẽ được phong thái tử. Sách Tuyển tập chuyện cười cũng có câu chuyện một ông khoe giàu, nói: "Nhà tôi không gì không có ”. Muốn đứng vùng trong trường đời phải chuẩn bị công lực.
Gió thổi bay bộ tóc giả, những người xung quanh bất giác cười vang. Có một lần hội ngộ Dương Học Thành bèn mượn danh Vương Bỉnh Nam mà nói với Trương Học Lương rằng: "Vương Bỉnh Nam là một phần tư cấp tiến, ông ta muôn bắt giữ Tưởng Giới Thạch!" Trương Học Lương bèn nói tiếp ngay rằng: "Tôi xem đó cũng là lột biện pháp". Muốn đe dọa người ta thì bản thân mình phải lớn gan hơn người, khí thế hung hãn hơn người.
Ai cũng biết hai bên quan hệ tốt thì không cần thiết nhiều lời cung kính. Ông dừng bút nhìn anh ta một cách hiền hòa. Vậy thì có thể dùng một trong ba cách nói vô thưởng vô phạt sau đây: “ Phải tùy hoàn cảnh cụ thể mà quyết định".
Ông Giáp bán tín bán nghi, mắng ông Bình thì sợ oan cho ông ta, không mắng ông Bính thì hận không chịu được, hơn nữa sợ ông ất làm rắc rối. Ông nhẫn nại lặng thinh. Học trò đã biết đi vòng sửa đổi mệnh lệnh khắc nghiệt của vua, cứu thầy khỏi họa diệt thân.
Câu này vốn vô tích sự vì không khẳng định thầy đúng nhưng thầy nghe xong lại không tranh luận nữa. Ông chồng vội vã nói với bạn: "Đánh là thương, mắng là yêu chúng tôi vùa rồi đang nhu thế đó. Nếu như trước đó cán bộ thuế tranh cãi với chủ hiệu kẻ nói qua người nói lại thì chỉ là mắc mưu chủ hiệu.
Bá tính nghèo khổ ở ấp Tiết không ngờ Mạnh thường Quân nhân đức như thế, ai ai cũng đều cảm kích rơi lệ. Mettonick nói không nhiều nhưng ông trình bày hòa bình ở châu âu do Napoleon quyết định, đồng thời cũng rút ra được kết luận Napoleon cố chấp không chịu thay đổi cho nên bị liên minh châu âu tấn công tất bại vong. Làm nhiều việc bất nhân bất nghĩa thì nhất định sẽ tự diệt vong".
Người không có kinh nghiệm đánh nhau thì không biết thời cơ tốt để khuyên giải; cho nên không dám đứng ra can ngăn. Nếu Dương Hổ Thành trực tiếp giãi bày quan điểm với Trương Học Lương mà họ Trương không đồng ý thì hậu quả khôn lường. Khi chúng làm theo ý thích của chúng thì sẽ bị chỉ trích là tự tư.
Làm thế nào để đưa ra yêu cầu này cho thủ tướng? Đó là cái gọi là "một cái nồi đang cần vá, một người biết vá nồ”. Cho nên Trương Chiêu đứng đầu các mưu sĩ Giang Đông hào khí xung thiên mà cũng chỉ chịu nổi ba hiệp của Gia Cát Lượng.
Nói chung cho là dùng uy thế người mà áp chế kẻ khác. Chỉ cần xin họ chỉ dẫn một cách khẩn thiết, nếu như họ không chịu nói rõ thì vì đó là việc cơ mật, không nên hỏi nửa, im lặng chờ họ xử lý. Đại ý hai chữ rất sâu xa tinh vi, tôi xin trình bày đôi điều.