Tôi thấy nó gây nhiều cảm hứng đến nỗi tôi đã phân phát nó ra hàng trăm bản. Rồi lần lần tôi thất vọng đến nỗi khinh nghề và có ý giải nghệ. (Một trong bốn hội viên thường phí hàng giờ để lo lắng quay cuồng về một tình thế nào đó, không bao giờ chịu nghĩ về tất cả những giải pháp có thể đưa ra được và cũng không bao giờ chịu ghi lại: Đây, theo ý tôi, giải pháp nầy hơn hết).
Thức ăn hết mà dầu lửa cũng hết. Đã thiệt mấy năm chưa đêm nào khoan khoái như vậy. Vậy bạn muốn lo cho vợ con, hãy theo cách của J.
Không, nói vậy không đúng. Vậy ông có trở nên một người uy thế nhất và được thương yêu nhất ở Châu Mỹ từ trước tới nay, thiệt cũng chẳng lạ gì! Tính cách nào? Bằng cách đọc cuốn Làm sao tính được may rủi của Oswald Jacoby, một nhà quyền uy về môn "bridge" và "phé", một nhà toán học về bực nhất, một nhà chuyên môn về thống kê và bảo hiểm.
Họ có vẻ luôn luôn cáu kỉnh, tóc họ bạc hoặc rụng, nước da họ sinh ra đủ thứ mụn, nhọt, ghẻ, lác. Ghi hết những lỗi lầm điên khùng của mình và tự chỉ trích. Cả năm người tranh nhau rước dì về để đền ơn cúc dục! Họ cùng kính mến mẹ, cùng phàn nàn rằng mẹ không bao giờ ở lâu với họ.
Tuy bà đã có nhiều cháu nội, trông bà chỉ vào trạc bốn mươi. Tôi kể ra đây vài thí dụ: Và nếu không trị ngay, thì người bệnh có thể chết được như tự thiêu vậy.
Bệnh tôi nặng đến nỗi không dám nói thiệt với người thân trong nhà. Rồi lên giường ngủ say, quên hết ưu tư. Nhưng tôi đã diệt được sự vô ý thức ấy từ lâu rồi và tôi bình thản lắm.
Khổng Tử nói: "Một người giận luôn luôn đầy những chất độc" [23]. Cách đây ít lâu, tôi có dịp gặp ông Robert Mayard Hutchinson, Hiệu trưởng Đại Học đường Chicago. Quân đội của đại tướng Lee ở trong đồn, đói, rách, bị đánh bại.
Ông cụ thân sinh trả lời vỏn vẹn có hai câu, nhưng thấm thía đến nỗi bà không bao giờ quên được, và hai câu đó thay đổi hẳn đời sống của bà: Ông đã thành công rực rỡ, sách ông bán rất chạy. Bà Stapleton sợ nhất lập ngân sách cho những gia đình mà lợi tức một năm được 5.
Bây giờ tôi dám nói không ngoa rằng đời tôi thật là nhàn hạ". Phần đông lo lắng "không phải là tại thiếu tiền mà tại không biết cách tri túc". Thiệt ra đời tôi cũng như đời hết thảy chúng ta, nhờ Chúa, còn được nhiều nỗi đáng vui.
Nhà bác học trứ danh Pasteur, đã nói về "sự bình tĩnh tại các thư viện và các phòng thí nghiệm". Ông lo nghĩ quá đến nỗi ông tưởng bị ung thư trong bao tử, phải đi khám bác sĩ. Trong ít ngày đầu, còn nghĩ tới máy sưởi, nhưng về sau lần lần tôi quên nó rồi.