Chơi như vậy mà còn thú gì nữa!. Con Rex hiền và dễ thương. Hạnh phúc của ta không do ngoại vật đem tới mà tự tâm ta phát khởi.
Tối thứ bảy, tôi không tiếp ai hết, để tự xét mình. Trước hết đừng nói đến những vấn đề riêng của mình, tốn công vô ích. Anh chuyên môn dạy chó và ngựa làm trò trong những rạp xiếc.
Bạn có muốn biết làm sao cho một người đàn bà mê bạn không? Cái đó mới tài! Không phải bí quyết của tôi đâu, mà của bà Dorothy Dix. Và tôi nhắc lại, được vậy chỉ nhờ cậu thi hành những quy tắc mà chúng ta đương nêu ra đây. Trước khi cưới bà, ông làm vui lòng bà là một sự lịch thiệp; sau khi cưới rồi, nó là một sự cần thiết và một bảo đảm cho hạnh phúc trong gia đình.
Đời sống của Hoàng đế Nã Phá Luân, chứng minh lời nói đó. Ngoài ra, không có cách nào khác. Ông nói rằng không biết và khuyên tôi hỏi "Nghiệp đoàn kiến trúc sư".
Hai mươi bốn thế kỷ trước, Khổng Tử đã giảng tới nó. Bạn nên nói như John Wesley khi ông thấy một người say rượu lảo đảo ngoài đường: "Nếu trời không thương, thì ta cũng đã như người này". Nó tự đắc được cái danh là "kẻ thù" số một của quần chúng".
Trong cuốn "Ký ức về đời tư của Nã Phá Luân", ông viết: "Tuy tôi chơi bi da rất giỏi nhưng tôi cũng cố ý nhường cho Hoàng hậu thắng tôi, mà được vậy, Hoàng hậu rất vui lòng". Như vậy chúng ta khích lệ họ cho họ tiếp tục gắng sức. Tôi ở Alger được đúng hai mươi bốn giờ đồng hồ.
Đánh bridge dễ lắm mà. Rồi thì: Kẻ nào bắt buộc nghe ai. Không phải vì ông có ý tưởng đó mà tôi tin dùng ông.
Ăn tối rồi, tôi cấm cung trong phòng giấy của tôi, mở cuốn sổ tay ra, suy nghĩ về mỗi câu chuyện, mỗi lần bàn cãi, mỗi cuộc thương nghị, mỗi vụ chạy chọt trong tuần lễ đó. Tôi đã có một lần phỏng vấn Stefanson, nhà thám hiểm sống 11 năm ở gần địa cực, trong 6 năm ăn toàn thịt bò và uống nước lạnh. Không những lời thách đố đã thay đổi cả đời ông mà còn có ảnh hưởng lớn tới tương lai của quốc gia nữa.
Ông giám đốc công ty đồng ý với tôi rằng chỉ nên tái bản nếu có chứng cớ chắc chắn rằng cuốn đó in ra có lợi cho chúng tôi. Tư tưởng của loài người sở dĩ tiến được chính nhờ bọn tò mò, nhờ các vị thánh Thomas hay ngờ vực, nhờ hết thảy những người không chịu tin vì chưa có chứng cớ rõ ràng. Người lớn thì kể lể dài dòng những tai nạn, bệnh tật của mình và nhất là những chi tiết trong lúc bị mổ xẻ.
Nghe ông ta tuôn ra trong ba giờ đồng hồ rồi về. Rồi một đêm, ông nảy ra một ý. Hôm sau tôi gặp anh, vẻ mặt buồn tẻ nhưng có vẻ sẵn sàng để tự bào chữa.