“Tôi thà chết đứng với danh dự còn hơn sống quỳ gối trong xấu hổ”. “Tôi may mắn có được một cuộc sống hào hứng và mạo hiểm trong suốt 42 năm qua. Năm 1967, ông trở thành Thượng nghị sĩ trẻ nhất ở Philippines ở tuổi 34.
Lúc ấy, tuy mang nhiều tai tiếng , vị tu sĩ cũng không quan tâm; ông chỉ cố gắng chăm sóc đứa trẻ cho thật tốt. Người ta chọn ra khoảng 400 cái tên từ những người nổi tiếng nhất trong mọi thời đại từ tất cả các lĩnh vực hoạt động. Từ lúc còn trẻ, tôi đã luông nghĩ đến việc viết sách nhưng không hiểu tại sao tôi không thể viết được một cái gì cho ra hồn.
Tôi không còn bất cứ lí do nào để phàn nàn. Khi ta cứ thất bại liên tục sau khi đã kiên trì trong một khoẳng thời gian dài và thể hiện nỗ lực cao nhất ,có lẽ ta phải nhìn lại nơi mình đang đứng và xác định lại liệu ta có thể thực sự đạt được điều mình mong muốn ở đó hay không Tất cả phải thay đổi .
Một số chỉ viết ít, một số lại viết rất nhiều, còn một số khác lại cho phép những người khác viết thay mình. Chúng tôi đã thất bại . Khi đi trên đường không ai thèm chú ý đến tôi.
Các học thuyết của ông đã làm thay đổi cái nhìn của con người về vũ trụ. Để kiếm sống, bà phải nhận thêm làm một số công việc vặt như nấu ăn hay dạy tiếng Anh, sau cùng bà dành dụm tiền để mở một nhà hàng nhỏ bán pizza. Ngày nay, ở Việt Nam, chủ tịch Hồ Chí Minh được coi là như linh hồn của cuộc đấu tranh lâu dài giành độc lập.
“Bạn sẽ chẳng bao giờ hiểu được giá trị của sức khỏe cho đến khi bạn bị bệnh!”. Được tôn kính như cha để của Ấn Độ, ông là luật sư vĩ đại nhất ủng hộ chủ trương bất bạo động. “Tôi cảm thấy mình thật may mắn khi vẫn còn đủ cha mẹ, dù một người bị mù, còn một người mắc bệnh tâm thần, khi một ngày nọ tôi nhìn thấy một đứa trẻ khóc trước một quan tài của cha mẹ chúng.
Tại sao sau 30 năm( từ 1969 đến 1999) những sự việc như vậy vẫn còn xảy ra? Nếu ta không chuẩn bị trước khả năng gặp phải thất bại, thì đừng ghen tị với người có những cái hơn ta trong cuộc sống. Thực hiện điều tương tự trước khi đi ngủ.
Cũng vào năm đó, anh bị bại dưới tay của Joe Frazier( trận đấu đầu tiên kể từ khi anh quay trở lại võ đài). Sau đó, anh xem xét những chỗ nhỏ nhặt bình thường những người khác sẽ bỏ qua, và lại bận bịu với việc sửa chỗ này, chỉnh chỗ kia. Cô có bằng cử nhân triết, Chính trị và Kinh tế học do phân viện St.
"Tôi có thể làm được điều đó không !-sự do dự trước thất bại " Nhiều lần tôi bị từ chối vì tôi “không có kinh nghiệm”. Quyển sách của anh “ Đối diện với mặt trời” (Facing the Sun) và câu chuyện của anh đã gây một tiếng vang lớn trong xã hội Đài Loan.
Những người khác là để cho ta coi như một tiêu chuẩn so sánh và chỉ có thế mà thôi. Khi ta không có nó, ta không có cảm giác sợ hãi như thế vì ta chẳng có gì để mất cả. Ngay cả những giá trị và nhận thức bên trong chúng ta cũng thay đổi theo thời gian