Rồi lại thôi, vào ảnh chắc sẽ không đẹp. Tôi ngồi trên nó, đút tay vào túi và nhìn ra xa xăm. Híc, đã hai năm rồi, ta vẫn là một thằng nội trợ tồi.
Vừa xem bạn vừa lan man với những ý nghĩ như thế. Anh biết, nếu em viết, em sẽ viết hay hơn anh rất nhiều. Bố bảo: Đáng xem thật.
viết bị bắt gặp sẽ dễ bị bảo thôi đừng viết thế đợi thì làm gì ạ làm gì cũng được nhưng đừng viết Ông có thể yên tâm rằng, tôi sẽ đền bù xứng đáng để ông và vợ ông có thể sống an nhàn đến đầu bạc răng long. Khi nàng bảo chồng mua cho một chuỗi tràng hạt nhỏ, nhà văn hỏi: Em bắt đầu tin vào cõi thiền à?.
Cái đuôi nó rơi xuống màn hình. chờ được về nhà lấy giấy bút trốn vào một khoảng không ai quấy rầy Ơ hờ khi tôi trôi đi hàng chục cây số giữa phố phường đông đúc mà không nhớ, không có cảm xúc với dù chỉ một con người.
Sao có một quãng đường mà mình đi chậm thế? Mình muốn mọc ra thêm muôn ngàn đôi chân hoặc không còn chân gì nữa. Đúng là sống phải như thế, thời nào cũng cần thế. chờ cô giáo dạy thêm tiếng Anh trong những buổi trưa cánh đồng ngập nắng đầy châu chấu cào cào và những mương nước ăm ắp cá
Vay-trả nợ đời chẳng bao giờ hết. Bon chen với người khác và bon chen với chính mình. Không có nó thì sao? Cuốc bộ hoặc đi xe buýt.
Tôi khóc vì tôi không coi thường thế hệ đi trước nhưng thất vọng vì họ. Và tôi sẽ cố tâm niệm sẽ quay về. Ta nhận ra ta rất dễ tính nhưng đầy bực bội trong lòng mỗi khi công việc viết dở dang bị cản trở; hoặc bị gây nhiễu trong lúc đang tập trung suy nghĩ; hoặc viết không đủ hay để thoả mãn đòi hỏi của mình (như chính những thời điểm này).
Hôm trước, chị cả con bác bảo tôi: Hôm qua, em làm mẹ khóc đấy. Em hãy thử tin một chút vào điều ngược lại nếu cái em đang (tin) làm em thấy tàn phai. Nhưng lại không muốn mất bóng nên chuyền sang cho bác.
Mỗi khi bọt sóng hắt vào mặt, nàng lại tinh nghịch dụi đầu vào gáy ta, rót vào tai ta tiếng cười khúc khích và cắn mớm vào vai ta. 000 đồng, bớt 1000 còn 34. Chỉ như mỗi ngày đều đều ăn một phát búa gỗ vào đầu.
Biết đâu anh kịp bám rễ trong lòng độc giả trước khi bị phi độc giả nhổ cỏ dễ dàng lúc chẳng ai biết anh là ai mà đã dám khoe tài. Khi đã chơi thì ngoài người chơi ra, thậm chí cả bản thân kẻ đó, ai biết đấy là chơi. Và từ đầu đã không muốn dành sức cho cái không phù hợp.