Giai điệu ấy ngân lên thường xuyên trong lúc tôi và thằng em ngồi xem hai trận bán kết Thái Lan-Mianma, Việt Nam-Malaysia. Chim vẫn hót, một số có lẽ ngủ trưa. Mình không bao giờ thả.
Còn đờ mẹ vốn dĩ nghĩa của nó đã đa số chẳng sạch sẽ gì. Ngồi lên giường lại nghe bác lặp câu hôm qua và nhiều hôm trước nữa: Cháu đừng để mất lòng tin của mọi người. Tôi đốt chút, chả hả hê gì.
Còn nữa, chị út có cô bạn thân đôi lúc đến nhà. Mất mất người kể chuyện. Thoát khỏi trước khi họ chết.
Tay không nhấn mạnh chăng? Thử viết nắn nót xem nào. Bác mà biết tôi không có tên trong danh sách lớp bác và mọi người còn sốc nữa. Quả tôi có đi chơi với cậu ta thật.
Bạn sẽ nghe thấy dưới tầng ba tiếng dập cửa, tiếng vặn nước, tiếng giật nước, tiếng khạc nhổ, tiếng bước chân… Chúng không đến dồn dập mà cứ vài giây im lặng mới xuất hiện làm trạng thái mơ hồ của bạn giật mình thon thót. Trước khi đến đây tôi đã xác định rằng không được phép xấu hổ. Dù từng li từng tí trong tất cả vận động điên cuồng không nguôi nghỉ.
Lại nói chuyện đi đá bóng. Đã thế lại còn không chịu quay bài. Giữa quãng ấy, nó còn vận động.
Và họ chấp nhận chúng như một tất yếu khách quan. Tôi muốn ông giết chết ông cụ nhà tôi. Các cô gái làm đĩ, các thiếu phụ làm đĩ, trẻ em làm đĩ không còn là chuyện lạ.
Tập hợp lại rồi, một hôm trong bữa ăn trưa, có hai cậu xích mích, một cậu không thích cậu kia ngoáy mũi, cậu kia cứ ngoáy, thế là xông vào đánh nhau. Họa sỹ lắc mạnh đầu sang hai bên cho cái cần cổ kêu răng rắc. Bởi bạn là người sòng phẳng.
Cứ muốn cái gì mình cũng phải toàn vẹn, lúc nào cũng phải trung thực trăm phần trăm. Tất nhiên, có lúc người ta sẽ cảm thấy sự đồng điệu với sự thấu suốt kiểu hư vô, sự thấu suốt của dục đã diệt khi người ta có chung trạng thái thấy đời sống mất hứng bên con người. Như đứng từ ngoài nhìn vào một bức tranh.
Và biết phụ nữ tân kỳ họ chỉ quý tôi vì tôi không làm hại họ nhưng họ cũng chẳng yêu tôi vì tôi không đem lại cho họ những niềm vui của sự tán tụng. Con số phỏng đoán mơ hồ này cũng không làm thực tế ít hơn hoặc nhiều hơn. Mệt nhưng tôi không có quyền sở hữu mình để cho mình hồi phục.