Bỗng ông thấy lạ lạ. Trời ạ, từ đó đến giờ đây không phải là lần đầu tiên tôi được hỏi câu này nhưng lại là câu hỏi đầu tiên tôi nhận được từ một con bé, lại nằm trong số những học trò đầu tiên của mình. hầu hết cái công trình nơi đây từ nhà hàng, khách sạn cho đến trường học đều được xây dựng theo kiến trúc Thiên Chúa Giáo, có lẽ chính vì thế nơi đây tạo cho người ta cảm giác cổ kiến đầy yên bình và cũng không khó hiểu khi CamBridge còn được biết đến như một thiên đường học tập với hàng loạt trường học và thư viện đồ sộ.
Khi bạn cảm thấy ghét một người nào đó nhưng vẫn muốn được nhìn thấy họ, ghét sự vô tâm của họ dù đó là lời đề nghị của bạn, ghét cái nhìn của người đó vì nó khiến tim bạn đập liên hồi. “Sao anh không nói gì, sao anh không giữ em lại, nếu anh chỉ nói một lời em sẽ bỏ tất cả để nằm trong vòng tay ấm áp của anh mãi không xa rời?! Tại sao… tại sao chứ?”. Nếu vô tình một ngày nào đó bạn bắt gặp một gã thừa xương thiếu mỡ, mắt dán hai cái đít chai con cận con loạn, luôn ngồi đăm chiêu nghĩ về hòa bình thế giới mặc cho bộ đồ một tuần chưa giặt đang "tỏa hương" nghi ngút, thì đó chính là Cục Ghét.
Người ta nói “kẻ thù lớn nhất của chúng ta là chính mình” và “chiến thắng vĩ đại nhất chính là chiến thắng bản thân” vì thế đối mặt với những khuyết điểm của chính mình là cách duy nhất để bạn vượt qua chúng. Tay nghề tuyệt vời của anh đã vang đến tai của một khách sạn 4 sao “Super Pit Tokyu” ở Tokyo, họ mời Tsugitaro đến và đánh giày cho khách hàng của họ. Trước cảnh tượng kinh sợ này, Ghét chạy một mạch ra khỏi nơi chết chóc đó, cậu chạy đến khi trời tối mịt và không còn đủ sức nữa mới dừng lại, nằm trên một vách đá ngắm những vì sao, Ghét bắt đầu suy nghĩ lại tất cả những chuyện đã qua.
Ghét nhận ra một điều gì đó và đưa ra một quyết định, một cuộc cách mạng trong tư tưởng làm thay đổi cuộc đời Cục Ghét. – Đoạn, ông mở phong thư ra . “Thôi mấy bạn đi đi, mình bận công chuyện một chút” – Chíp trả lời ngay không một chút đắn đo, phần vì bực bội bài kiểm tra toán hồi sáng, phần vì Chíp cũng chẳng hứng thú gì với mấy trò mà theo Chíp là phí thời gian đó.
…Phải, là anh, chính là anh, giọng nói đó, câu nói đó không lẫn vào đâu được. Thiên hạ đồn, gã là một người đứng xa thì khó gần, mà đứng gần thì khó xa, luôn nhìn cuộc đời bằng kính viễn vọng và soi mọi thứ diễn ra xung quanh bằng kính hiển vi. Bao tử to nhưng thịt mở teo.
- Ngốc ạ, nếu con thương mẹ thì con phải ngoan, phải ráng học chữ cho tốt, có như thế mẹ mới hết đau mắt được, hiểu chưa?! 4 - Đôi lúc đó cũng là cách để nhận ra tình bạn đích thực. Vi đai không to lớn như chúng ta nghĩ mà chỉ đơn giản là việc bạn có thể đạt được trọn vẹn tất cả hanh phúc, niêm vui, khôn ngoan, trân trong, tình ban, tình yêu, cao ca, thành công và thành tựu vơi nhưng điêu nho bé, gian di nhât như vơi nhưng chiêc bánh rán.
Nói đoạn ông Gió lướt đi nhẹ nhàng. Cùng đánh thức chính mình nhé! ^_^ "Người gì đâu mà hay cộc, thấy ghét!" - tôi vẫn thường nói như thế mỗi khi phải nhắc đến chị ấy.
Bạn không nỡ vứt nó đi nhưng cũng không thể để nó nằm trong nhà được. Hãy bắt đầu nghĩ đến giảng đường khi bạn đã sẳn sàng với cách học chủ động và đào sâu kiến thức. Hôm bữa anh ấy gửi tin quá trời mà mình không trả lời, chắc anh buồn lắm, nhiều khi còn lầu bầu nữa, biết mà… Nhưng mình cũng không biết tại sao nữa, như có cái gì đó nghẹn lại, nữa biết trả lời, nữa không muốn.
Mỗi người làm việc, không thể không suy nghĩ và đòi hỏi cải tiến công việc phải là cơ sở cho mọi suy nghĩ của chúng ta. cảm mà suốt mười mấy năm sống chung với nhau chưa bao giờ tôi thốt lên và cũng không bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có lúc phải thốt lên những lời đó với chị. Nhưng người ta vẫn thường nói "nghề chọn người chứ người không chọn nghề", thật vậy, như một bàn tay vô hình, số phận lại rong rủi đưa tôi đến với nghiệp "gõ đầu trẻ" một cách đầy tình cờ mà tôi cũng không thể ngờ đến.
Đặt tay lên đôi má cô, lau khô những giọt nước mắt đó, Lâm Vinh nói tiếp: "Nowhere is now here" - không đâu cả nghĩa là ở ngay đây. Cái thích đó gọi là sự quí trọng.