Người nghèo khó và thất bại có thiên hướng tập trung vào chính vấn đề. Tôi quyết định khởi đầu một việc kinh doanh mới. Đơn giản thôi; Ai chọn mua chứng khoán hoặc bất động sản? Bạn! Ai chọn quyết định bán? Bạn ! Ai chọn quyết định mua? Bạn! Vậy thì bạn phải có một cái gì đó để làm cơ sở cho việc đánh giá và ra những quyết định ấy.
Nguyên tắc này vẫn đúng nếu bạn đảo ngược lại, nghĩa là những người khác sẽ tác động đến bạn hoặc tiêm nhiễm cho bạn. Sự lựa chọn có năng lượng mạnh mẽ hơn và đi cùng với việc chịu trách nhiệm tạo ra hiện thực. Người giàu chấp nhận những mạo hiểm đã được tính toán.
000 đô-la lên 600 triệu đô-la chỉ trong vòng chưa đầy 3 năm. Còn mục đích lớn của những người nghèo là gì? Là “có đủ tiền thanh toán các hóa đơn… và nếu đúng hạn thì càng tuyệt!”. Nói chung, trước hết bạn vẫn phải làm việc chăm chỉ để kiếm tiền, rồi sau đó hãy để tiền bạc làm việc để phục vụ bạn.
May mà tôi chuẩn bị trước căn lều nhỏ đó bởi vì trời mưa rỉ rả suốt đêm. Điều đó sẽ chỉ có hiệu quả nếu bạn làm theo đúng các hành động và bắt chước thật chính xác cách suy nghĩ của họ. Làm việc chăm chỉ đúng là yếu tố quan trọng, nhưng nếu làm việc chăm chỉ không thôi thì bạn sẽ không bao giờ làm giàu được.
Và bởi vì luôn nhìn thấy trở ngại, họ thường không sẵn sàng chấp nhận mạo hiểm. Hồi ấy, “hộp dụng cụ” của tôi chưa đủ rộng lớn và vững chắc để giữ số của cải tôi làm ra. Liệu bạn có đồng ý hợp tác kinh doanh với một người mà bạn không hề tin tưởng, dù chỉ xét về một phương diện nào đó? Hẳn là không bao giờ!
Thay vì ngượng ngùng né tránh người giàu, hãy tìm hiểu họ. hận vì đã không kinh doanh bút bi! Bạn còn biết làm gì đây? Bạn đi mà giải thích với người đúng cuối hàng rằng họ hãy đến “muộn một chút”, và trong giấy hẹn của họ sẽ ghi: Thứ ba, lúc 3 giờ 15 phút, bốn thập kỷ sau! Người giàu xem một đồng đô-la như một loại hạt giống có thể gieo trồng để thu hoạch
Nếu bạn tin tưởng vào giá trị của mình, thì sao lại phải che giấu điều đó trước những người cần đến nó? Giả sử bạn có thuốc chữa viêm khớp và bạn gặp một người đang bị những cơn đau khớp hành hạ. Tôi hỏi bạn, bạn có “chiếc bánh” để làm gì nếu bạn không ăn được? Vậy bạn định làm gì với nó? Đặt lên bàn và ngồi ngắm suốt buổi tối chăng? Bánh ngọt là để ăn và thưởng thức cơ mà. Trong khóa Tư Duy Triệu Phú, khi học đến phần “cá tính tiền bạc”, quan điểm của Natalie đã thay đổi hoàn toàn.
Trong khi đó, vấn đề thật sự là, và luôn luôn là, nỗi giận dữ giữa họ với cha mẹ mình. Làm sao bạn biết khi nào thì người ta đóng vai nạn nhân? Thường thì họ sẽ để lại ba dấu hiệu nhận biết. Bạn sẽ không học “làm thế nào” để trở thành một chiến binh được giác ngộ mà bạn sẽ được thực hành để trở thành người như thế.
Là người “luôn luôn đúng” có nghĩa là bạn phải bám chặt vào cách suy nghĩ và cách sống cũ của bạn - cách sẽ đưa bạn đến vị trí không mấy tốt đẹp mà bạn đang đứng hiện giờ. Sự kiện cá nhân cụ thể: Bạn đã trải nghiệm những gì khi còn nhỏ? Đừng cho phép tiếng nói sợ hãi hay an phận đó chỉ huy bạn.
Chúng ta nhìn vào giỏ trái cây mình thu hoạch được và cảm thấy không hài lòng: số quả ấy còn quá ít, chúng quá nhỏ bé hoặc hương vị không thơm ngon. Những người theo trường phái chi tiêu có ba câu cửa miệng là: “Đó chỉ là tiền thôi” - vì thế họ không có nhiều tiền; “Cái gì đi, rồi sẽ đến” - ít nhất là họ hy vọng thế; và “Xin lỗi, lúc này tôi không thể. Cô nói: “Tôi không hiểu sao việc ấy lại xảy ra, nhưng thật sự nó đã xảy ra, và tôi sẽ tận dụng nó.