Có những người chưa bao giờ đọc Meredith (1) và dửng dưng khi nghe một cuộc tranh biện về vấn đề Stephan Phillips có phải là thi sĩ không. Có lẽ bạn tưởng rằng tấu nhạc là hợp nhiều nhạc cụ một cách hỗn độn để gây một mớ âm thanh êm đềm. Nếu bạn coi thơ là một thể loại khó hiểu thì bạn hãy đọc cuốn tùy bút danh tiếng của Hazlitt về bản chất chung của các loại thơ.
Tuy đã ra đời cách đây một vài thập niên, nhưng xét thấy tác phẩm vẫn còn có những lời khuyên có giá trị, Nhà xuất bản Trẻ xin giới thiệu cùng bạn đọc, hy vọng sẽ góp thêm được một ý kiến bổ ích về phương pháp tổ chức cuộc sống. Trước khi tới bến xe, bạn phải kéo nó về có tới bốn chục lần. Lúc này, tôi không cần biết đến nguyên tắc của bạn ra sao.
Mà khó thay đổi cái của quỷ đó lắm. Thiên-tài cũng không được hưởng thêm, dù chỉ là một giờ mỗi ngày. Trước hết, xin bạn đề phòng nhiệt tình của mình.
Bạn xanh xao và mệt nhọc. Sau cùng bạn lên giường, mệt phờ vì công việc ban ngày. Bạn có thể nghiên cứu riêng về một loại âm nhạc nào (như loại hợp tấu chẳng hạn).
Bọn trộm cướp suốt đời buồn khổ vì nguyên tắc của chúng trái với hành vi cướp bóc. Tôi biết có những người cứ đọc, đọc như người ta uống rượu. Bước đầu nên rất chậm, có thể chậm một cách quá đáng nhưng phải rất đều đặn.
Nếu phân tích kỹ thêm lòng mong mỏi, bồn chồn đó thì ta sẽ thấy nguyên do ở điều này: ta luôn luôn tự cho là phải làm thêm cái gì ngoài bổn phận của ta. Và khi đọc xong bạn thành thật tự hỏi còn ghét thơ nữa không? Tôi đã biết nhiều người đọc xong rồi, tự nhận rằng từ trước oán thơ là hoàn toàn nhầm lẫn. Bây giờ chắc bạn mong tôi chỉ cho bạn một bí quyết kỳ diệu để có thể đạt tới mục đích của mình là thu xếp đời sống hàng ngày cho hoàn hảo, và do đó loại trừ được nỗi bất mãn kể trên.
Lẽ ấy có vẻ đương nhiên. Nhiệm vụ đó cũng đã khó khăn đấy chứ! Ít người làm tròn được. Tôi không bảo bạn ngày nào trong đời, bạn cũng phải tận dụng trí não trong ba giờ đó đâu.
Xin bạn làm ơn cho tôi biết quý danh cùng địa chỉ và dạy cho tôi cách bạn đã làm cách nào được vậy. Bổn phận của ta là phải làm việc để nuôi thân và gia đình, là phải trả hết nợ nần và dành dụm cho nhà cửa thêm thịnh vượng. Xét kỹ, ta thấy tiền bạc là vật chất tầm thường nhất.
Họ khoe với bạn mỗi năm đọc được bao nhiêu cuốn. Phải học tập một cái gì đó lâu dài. Thế này thì khó chịu thật.
Nhưng những điều tôi nói về âm nhạc có thể áp dụng vào những nghệ thuật khác. Ra khỏi nơi mình ở cũng là khá rồi đấy. Tôi hoàn toàn tin chắc rằng phần đông người ta thiếu suy nghĩ hơn là thiếu cái gì khác.