Xêch Vn

đến nhà thằng bạn thời đại học chơi nhưng chỉ có má nó ở nhà…

  • #1
  • #2
  • #3
  • Dù mỗi ngày lại nảy nòi ra đủ thứ để viết, mỗi lần đọc lại lại muốn viết khác. Và từ đầu đã không muốn dành sức cho cái không phù hợp. Nhưng nó có giá trị khi ở giữa khoảng hư vô đến hư vô, nó đã ma sát với đời sống của các hạt bụi khác.

    Con người luôn biết sáng tạo. Tôi hơi chờ xem mẹ có ngã giá cao hơn không. Khi đã chơi thì nhập vào từng tế bào, từng phi tế bào, cực kỳ lôgic mà cũng phản lôgic và cả những cái giữa hoặc không thuộc về những thứ đó.

    Câu như thế không được, phải… dành cho các điều không hợp khẩu vị quan điểm của bác. Hồi nhỏ, tôi học toán khá giỏi. Nhưng rồi ta nhìn thấy thị trường ảm đạm hiện tại của thơ văn.

    Mẹ bảo để mẹ đi xem chung kết. Cháu phải nghe lời khuyên của mọi người và tự phê bình. Và cũng từ đấy, anh ý thức được mình phải trân trọng và có trách nhiệm hơn với ngòi bút của mình.

    Người ta biết đến văn ông nhưng chưa thừa nhận. Sáng nay chép bài một tí. Như tiếng mưa đá gõ lên đầu những mầm hoang vừa nhú.

    Không phải cái nhẹ bẫng bản chất của tờ giấy. Điều đó có đáng sợ với những người lớn càng ngày càng yếu đi không? Mãi mãi, ta chỉ là một cậu bé nhạy cảm, càng lớn càng nhạy cảm.

    Khỉ thật! Hai tiếng nữa tôi đã làm gì? Chắc vẫn thế! Thế là thế nào? Biết yêu thương để được yêu, đó là mong muốn của bạn với những người nghệ sỹ. Dù biết là tạm thời thôi.

    Giờ ở nhà chị, thường xuyên gặp nhưng chị chỉ tạt qua nhà ăn cơm chiều rồi lại đi học thêm hoặc vào trường. Viết ra là đem chúng đi triệt sản bớt. Xoạc bóng thì không dám vì dễ bị thẻ vàng thẻ đỏ, đuổi khỏi sân chơi gia đình.

    Chúng ta không nhận ra hoặc lờ đi chúng ta sẽ tiếp tục lặp lại vết xe đổ hay bi kịch ấy trong gia đình mới của mình. Kệ sự thật là năng lực phát huy cũng thường là lúc năng lực dần cạn kiệt. Với họ, bỏ học để viết với ý thức mình là một thiên tài không phải là can đảm, tự tin mà là buông xuôi, hoang tưởng.

    Và không chắc có ai trong đó tưởng tượng ra trên ngọn dừa mà họ không nhìn thấy, có một người. Này thì… đời người là hoa hồng héo-chỉ còn xơ lá với gai mòn… Bác cứ nói đi, bạn là một thính giả trung thành và biết điều.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap