Ngay tôi cũng cho rằng việc này rất dễ… thất bại. Vì thế lần này tôi muốn hát với một cảm xúc mạnh mẽ hơn. Nếu không tại sao bạn không trả lời hay lý giải rõ ràng hơn? Chúng ta có quyền tự do ngôn luận, nhưng trong mọi tình huống cũng nên nói một cách khéo léo.
Ở đó, người ta sẽ hỏi rằng tại sao thầy lại tin lời của những đứa nhóc mười ba tuổi về một việc hệ trọng như thế. Chẳng hạn trong chiến dịch tranh cử năm 1992, tôi đã hỏi tổng thống Bush: Ông có ghét Bill Clinton không? Nhiều nhà báo cho rằng câu hỏi này chẳng dính líu gì tới chiến dịch tranh cử tổng thống, và không nên hỏi những câu tế nhị như vậy. Bài nói của bạn ngốn bao nhiêu thời gian? Chỗ nào cần lên giọng? Chỗ nào cần xuống giọng? Lúc bắt đầu có cuốn hút và khi kết thúc có khái quát lại vấn đề không? Sơ sài hay sâu sắc? Bạn đã thật sự cảm thấy tự nhiên và thoải mái khi nói hay chưa? Nếu cần hãy tập nói trước với người thân của bạn và nhờ họ góp ý.
Ban kiểm tra là ai? Là một hoặc vài người bạn của bạn đang ngồi chung với đám đông bên dưới. Tôi không có câu hỏi nào dành cho anh cả. Ông này cốt ý muốn xem tổng thống sẽ phản ứng như thế nào trước một số tiền lớn như vậy, số tiền mà có lẽ con người tài giỏi đến từ ngôi làng Vermont nhỏ bé kia chưa từng trông thấy bao giờ.
Năm ấy tôi tròn mười ba tuổi, theo phong tục của người Do Thái thì tôi đã đến tuổi làm lễ Bar Mitzvah, buổi lễ chứng minh một chàng trai trẻ sắp sửa vào đời. Một cá tính hài hước luôn sôi nổi kể chuyện, nhất là khi nói về thời niên thiếu của anh ở Hoboken, New Jesey. Đừng giải thích hoạt động của con chíp điện tử trong cái lò nướng bánh hiện đại như thế nào.
Larry King, anh sẽ phụ trách chương trình Larry King Show. Biết thói quen này, một người bạn khác đã có thử đếm số lần nói Bạn biết không của anh ta trong suốt cuộc gặp gỡ kéo dài 20 phút. Tất cả đều nhạt nhòe trong cơn bão tuyết, căng mắt ra nhìn vẫn chỉ thấy một nhóm người loanh quanh với một vật gì tròn tròn.
Ba đứa chúng tôi Herb Cohen, Brazie Abbate, và tôi có một cậu bạn cùng lớp tên cúng cơm là Gilbert Mermelstein, nhưng chúng tôi quen gọi là Gilbert bằng cái tên thân mật là Moppo hơn. Năm ngoái không có một tội phạm nào ở Butte. Danny Kaye đã hát một trong những ca khúc nổi tiếng nhất của anh cho người mẹ ấy nghe.
Tiếp theo, tưởng tượng rằng bạn đang đứng trước khán giả và bắt đầu nói. Thứ hai là tầm quan trọng của sự mạnh mẽ, quyết đoán. Đôi mắt trố lên đầy háo hức, đôi tai chăm chú lắng nghe mọi âm thanh phát ra từ đài.
Tôi thi hành nhiệm vụ của mình trong hai mươi phút, mời Sergio lên hát và ngồi yêu cho đến giờ ra về. Và dù trò chuyện theo kiểu cổ điển hay hiện đại, bạn cũng phải biết nói như thế nào cho có duyên, cho vừa lòng đẹp ý. (Việc gặp ông giám đốc Marshall Simmonds cũng do tình cờ chứ tôi đâu có quen biết gì ông ta.
Tất cả chúng ta đều có ông bà, cha mẹ. phải không? Dạo này cô bé ấy học hành ra sao? Phong cách này hẳn là đối lập với Edward và Percy nhưng vẫn giúp Williams gặt hái thành công như hai đồng nghiệp.
Bản năng sẽ mách bảo bạn nên nói cái gì và cái gì không nên nói. Thỉnh thoảng chúng ta lỡ nói đến nửa câu và chợt hoảng vì không biết phải kết thúc câu đó như thế nào. Chúng ta đều là những con người.