Một điều khó hiểu với một nhà kinh doanh Tom đã nói với con gái Lucinda Watson rằng thần tượng của ông là Thuyền trưởng Cook, anh em nhà Wright và yêu mến Lindbergh(*). Watson mất một vị tổng thống và là một người bạn.
Tiệc tùng sau đó liên miên. Peter Drucker, nhân chứng sống về Watson, khi ấy là một phóng viên trẻ của tờ báo Fortune saukhi thoát khỏi châu Âu, lúc ấy rơi vào tay ĐứcQuốc xã, ông đã đến Mỹ. Ông nói đến đối tượng cuối cùng trong đạo lý kinh doanh của mình:
Spenser Ante viết trên Business Week Online ngày Watson không được nhắc đến một dòng ở quê nhà, ngoại trừ vài tin tức ở New York. Ông đã tin là không có khách hàng nào có nhu cầu tính nhanh như vậy, ngay cả với ngân hàng, cục dân số hay quân đội.
ThinkPad sau 10 năm tung hoành năm châu bốn bể, cuối cùng đã tỏ ra chinh phục giỏi hơn cả trên thị trường châu Á năng động. Biên niên sử IBM không viết điều này. Đến lúc này, Watson cảm nhận được rằng mìnhđã chậm chân mấy nhịp trong hướng đi này.
Giờ đây, trong khu vườn của căn nhà ở New Canaan của New York, bà luôn luôn ở bên cạnh ông như một chiếc neo. Dường như ông chưa vội vàng gì cả. 000 vào năm 1970 so với
Trong bản vẽ đó, có một con vịt quay đầu đi theo hướng ngược lại. Nhưng đặt cược vốn thường là ngôn ngữ của các nhà quan sát bên ngoài, nghe có vẻ như là các nhà doanh nghiệp không thèm đến lý trí mà chỉ dựa vào niềm tin. Tại sao bạn có cảm giác tin cậy đó? Lý do là, bạn an tâm hơn khi thấy phi hành đoàn, các tiếp viên hàng không là một đội, mộttổ chức chặt chẽ.
Gerstner bằng cách trở lại tinh thần của Watson đã hướng IBM thay đổi cách nhìn thế giới. Hai nhà thiết kế là John Presper Eckert và John Mauchly đã sử dụng Nhiều chỗ trong tài liệu của IBM đã gọi think của Watson là một sign (biểu tượng) hơn là một slogan (khẩu hiệu).
Trong mắt mọi người, Watson dễ trở thành kẻ hô hào suông và kiêu ngạo. Lần này ông thắng tuyệt đối. Công việc của anh chàng thiếu niên nghèo là chất đầy lên xe ngựa nhiều thứ nhạc cụ và máy khâu, rồi dắt ngựa đi chào hàng.
công ty này vẫn không thể làm mất vị trí của IBM, mặc dù giá ngang nhau. Tom xác nhận điều này trong tự truyện của mình và nói với con gái vào cuối đời. Đầu năm 1963, IBM đã dẫn đầu về doanh thu vựơt qua cả Sperry Rand nhà sản xuất của Univac.
Nhưng khi phái Phillips đến Harvard, Watson đã muốn mở rộng mối quan hệ với một trường đại học lớn nhất thế giới. Và khi IBM giúp đỡ khách hàng của mình thì tiền mua sản phẩm sẽ đến với IBM như điều tự nhiên. Còn với Watson, ông giải thích đơn giản thế này: Vượt lên trên mọi thứ khác, những con người thật sự vĩ đại đều lịch lãm, biết quan tâm và tử tế- điều này không chỉ đúng với vài người và chỉ trong vài trường hợp mà đúng với bất kỳ ai và trong bất kỳ hoàn cảnh nào.