Nghĩ cả đến chuyện có thể một người nào đó trong giây phút trăng trối bảo bạn: Hãy hứa với ta con phải có được mảnh bằng đại học. Tôi có vấn đề về xoang, mũi hơi khó thở, ăn nóng, ăn cay là chảy nước. Trong công viên thì toàn ma cô.
Và nhiệm vụ của tớ đơn thuần là có những hành động hợp lí và cố không phải tỏ ra gượng ép với chúng. Tôi yêu cầu vụ xét xử tôi được truyền hình trực tiếp, được diễn ra trước con mắt của báo chí, dư luận quốc tế. Tại sao lúc nào bạn cũng có thể chết mà không ai biết nhỉ.
Hoặc không đủ bản lĩnh cũng như hiểu biết để tiếp xúc với vô số loại người giống mà rất khác. Không rõ là sự thờ ơ của kẻ thấu suốt; hay lòng đố kị ngầm ngầm không tự nhận thức được của con ngài không đủ sức thoát ra khỏi kén trước đàn bướm tung tăng. Nhưng bạn lại không đủ thời gian lưu tâm đến những công việc bình thường.
Tôi còn e ông cụ sẽ khỏe lên sau khi tiếp xúc với ông. Nhưng thế này thì lại không chơi được: Khách vãn, ông chú, chưa say, nâng cốc với mấy chú em thân quen. Cá nhân bạn dần dần hiểu ra điều đó.
Cũng có thể là khuôn mặt cũ. Bác bảo: Cháu khẳng khái quá nên luôn bị thiệt. Ngôn từ không có gì mới.
Họ cũng cần lòng hy sinh của bác lắm. Tôi bảo ông anh muốn nó sục thì bấm cái nút tròn bên trên thành bể. Khi mà theo luật, bạn thừa tuổi để đi khỏi nhà và họ đuổi bạn ra khỏi nhà.
Âm thanh lắng hẳn đi. Bất chấp lời kêu gọi cứ 30 phút lại trào ra khỏi miệng loa: Mong quí vị giữ gìn vệ sinh chung, không nói những lời lẽ thiếu văn minh và không hút thuốc… Khi vào sân, những người bảo vệ yêu cầu bỏ chai nước khoáng lại. Đó cũng là hình ảnh của đời sống phát triển.
Bà già hình như chột mắt, cử chỉ có vẻ khỏe mạnh và bất cần. Từ ấy, tôi không bao giờ muốn có lại cảm giác sững sờ và buồn nôn đó). Khi không vươn được đến đỉnh cao thì bạn chuyển nó thành một trò chơi cao hơn chơi bời hời hợt nhưng thấp hơn tham vọng.
Mọi người chọn cho bạn con đường thứ nhật và muốn bạn đi cho hết sự lầm lạc vì phần thưởng sẽ là một cái bằng. Ngoài cái giá cắm bút thì có một số thứ khác. Dù tuổi thọ trung bình cứ ngày càng tăng.
Khi bạn rời bàn, bỏ bút. Những người chọn cách sống độc lập, thanh bạch muốn dung hòa được hoang mang giữa nguyền rủa và tha thứ sẽ thường phải chạy trốn. Phụ nữ thì thường có ai nghe hoặc không có ai nghe cũng tâm sự.