Tôi tin phải làm như thế và tôi cứ sống như thế. Con người muốn mau lành bệnh cũng thế. Vì chúng ta đều ngoáy mũi.
Tôi, thằng em, ông cậu thường cười với nhau vì chuyện chạy đi chạy lại điện thoại inh ỏi. Anh sẽ đánh mất lòng can đảm và tình thương chắt chiu của mình, có thể mất mãi mãi vì lúc mệt mỏi quên rằng: Đó chỉ là một sự mờ nhạt tạm thời của khao khát để cân bằng và nhẫn nhục. Có vẻ âm thanh rủ rê túm tụm nhau để chọc tức bạn.
Họ không biết họ càng cố gắng kéo ta vào rọ học thì ta càng phải cố viết trong mệt mỏi để tìm một sự chứng thực ta vẫn luôn học hỏi, làm việc nghiêm túc. Nếu độc giả ngu đến thế thì viết ngắn dở hay viết ngắn hay đều hay cho tớ cả. Lúc nãy chị út gọi bạn dậy, giật giật chăn, không ăn thua.
Một con lươn thì chính xác hơn. Bác vói theo: Bác đang nói sao cháu lại tự ý bỏ đi. Đây cũng là một môi trường không tồi đối với việc rèn luyện phòng thủ và phản công.
Vì gia đình? Có, tất nhiên là có. Nhà văn trang trí bốn bức tường bằng những dải lụa và giấy dán dịu màu. Bạn càng cầm chặt: Vô duyên sao tay còn run.
có vu khống, luận tội, bào chữa, kết án, kháng án, tống giam, xử lại… Ngỡ là giữ được tuổi trẻ bằng những thứ luân lí bản thân thực hiện không tốt. Có ai bảo: Loanh quanh luẩn quẩn cũng là chơi.
Chắc họ chẳng bao giờ biết những thiên tài đưa thế giới đi lên và kéo nó nhảy qua khỏi miệng vực băng hoại. Sự thai nghén tương lai lúc nào cũng đứng trước rủi ro băng hoại. Mẹ vừa cười vừa kéo vừa hỏi bạn thằng em ngồi đọc truyện giường bên cạnh: Cháu thấy anh này thế nào? Bình thường ạ.
Chỉ thỉnh thoảng có những hòn đá ném tỏm xuống ao bèo, rung rinh chút ít là đủ. Một lần, tình cờ lướt qua gương trong trạng thái vô cảm, hắn nhận ra mình rất giống nàng. Sợ những người phụ nữ gần gũi mình sẽ yêu mình, sợ yêu mình họ sẽ sớm thấy khổ nếu họ không có một bản lĩnh cao cả.
Sở dĩ những kẻ có tài nhưng không có thiện tâm cũng không thoát nổi bất hạnh là vì họ sớm muộn cũng bị quả báo, phản bội từ chính những kẻ thân thích, máu mủ nhất. Để trẻ con bớt dần phải khóc. Bác đi chứ? Không! Bác còn nhiều lí do lắm.
Đó là những lạc thú thay thế cho thứ lạc thú hung hãn mà bạn có thể đập tan cái bàn thờ to của mẹ, xé tung tất cả những cuốn sách và lấy ghế quật nát cái tivi. Tài năng của người nghệ sỹ mới quyết định cái hay chứ không phải do mục đích, đề tài hay cái cảm giác khi sáng tác. Nói chung là tốn thời giờ.