Bác hy sinh cho cháu ít thôi, quan tâm đến cháu ít thôi để san sẻ cho họ nhé. Bên trái chồng sách là cái đèn bàn có công tắc tròn xoe như cái nấm không chân. Viết từ nãy đến giờ, bạn muốn đi rửa mặt quá nhưng cứ sợ quên, bạn cố viết nốt.
Dở đến độ họ bị văn chương bắt vở. Quá nhiều lí do để sống. Tôi tin phải làm như thế và tôi cứ sống như thế.
Hôm nay lại bị cấm túc thế này. Hãy kể cho anh bằng mắt thôi nhé. Cả buổi tôi mời anh chàng ba cái kẹo nữa, anh ta từ chối cái cuối cùng.
Món đồ chơi ấy muốn tiếp tục tồn tại, phải tự có sinh mệnh. Những tác phẩm xấu sẽ không thể nhập vào và điều khiển người nếu người ta được giáo dục và chăm sóc tốt. Mà là thứ quan hệ cộng sinh theo kiểu lợi dụng nhau.
Một điều rất hệ trọng. Hắn không rõ sự thấu suốt là thế nào nhưng hắn cảm giác cái sự thấu suốt mà người ta thường biết chỉ là một trạng thái khá đơn điệu. Trong mơ, có lẽ bạn suy nghĩ chậm chạp và cảm nhận hình ảnh lờ đờ hơn bình thường.
Về quan niệm sống cũng như hưởng thụ. Gió se sẽ mang vị mặn. Bạn sẽ kể nhanh nhanh thôi.
Không phải lúc nào bạn cũng lủi thủi quay lại. Nói thế nào đây? Khó quá! Tốt nhất là cứ loanh quanh luẩn quẩn. Tại sao tôi cứ phải cố đấm ăn xôi ra rả về cái thiện như vậy nhỉ? Tôi có chứa nó ăm ắp trong lòng đâu.
Và sắp tới sẽ lại rắc rối với chuyện học hành đây. Đúng mà cũng không đúng. Thất vọng khi họ lại thích kiểu vờ vịt hài hước chun chút vì với họ, đó mới là sự thật, mới là biết điều, mới là khiêm tốn.
Họa chăng chỉ có thể tạm tránh sự phán xét của cộng đồng và lương tâm khi cả cộng đồng và cả lương tâm của cộng đồng đã trở nên chai sạn, a dua. Muốn sớm đến chiều để chạy ra các sân bóng. Bạn có cảm giác vừa ham muốn vừa sợ hãi độ sâu của nàng.
Tôi không đuổi nó nữa. Những kẻ lãnh đạo vừa tài vừa ác luôn biết đánh vào cái phần không dễ thiện của con người. Nàng muốn nói với ta vì biết ta yêu giọng nói của nàng.