Chín giờ, buổi phát thanh đầu tiên của Larry King bắt đầu! Tôi mở đoạn nhạc dạo Swingin Down the Lane. Chúng ta có khiếu ăn nói thì tốt, nếu không có cũng chẳng sao. Nghĩ đến điều này tôi trở nên dứt khoát và mạnh mẽ hẳn.
Nhưng biết đâu như thế lại tốt hơn… Và phải luôn tự tin bình tĩnh nữa. Thế nên tôi tiếp tục nói:
Việc phát biểu ở lễ tang của Bob đối với tôi không chút dễ dàng. Nhưng cậu con trai ấy là một tay ăn chơi lêu lổng và chẳng có ý muốn học hành gì cả. Anh ấy trả lời: Một người tên Boom-Boom Giorno điện thoại cho tôi.
Lúc Stacey đến bắt tay Bill thì bạn có thể lựa lời nói: Mình biết hai bạn có nhiều chuyện để nói, vậy chút xíu mình sẽ quay lại nhé!. Và tôi tự hào về nó! Edward Bennett Williams, một trong những luật sư tài danh nhất nước Mỹ có lần nói với tôi rằng ông rất quan trọng ngôn ngữ điệu bộ (Body language).
Có gái hỏi chuyện trước cũng vô cùng bình thường. Nhưng sẽ không hay nếu lạm dụng nó, ví dụ khi bạn quen miệng nói Hy vọng là tôi sẽ tổ chức buổi tiệc vào tối mai, mặc dù mục đích của bạn chỉ muốn thông báo là bữa tiệc tổ chức vào tối mai. Hãy chia sẻ nỗi buồn, niềm cảm thông sâu sắc với tang gia.
Mấy ai biết rằng đã có những lúc tôi chẳng biết nói cái gì… Phương pháp này giúp cho Edward thành công lớn. Nhiều người nói tiếng Anh có thói quen dùng hoài hai từ you know (bạn biết không).
Nó nói với thầy hiệu trưởng: Khoan đã thưa thầy. Có những điều ngày xưa thì được nhưng ngày nay lại không. Như trong chương trình trò chuyện với cựu phó tổng thống Dan Quayle năm 1992, chúng tôi bàn về luật hạn chế việc phá thai một trong những vấn đề nóng bỏng lúc bấy giờ.
Bạn hỏi Nixon về sự kiện Nam-Bắc Triều Tiên định hợp nhất , hay thắc mắc về tình hình Trung Đông, hoặc một sự kiện nào đó trên thế giới, ông luôn giải thích được một cách rõ ràng và logic nhất. Còn bây giờ thì: Đừng ngủ gục! Đừng ngủ gục! Tôi cứ gật gù ngó đi ngó lại cái đồng hồ xem đã tới 9 giờ 30 chưa. Trong ký ức của tôi, Bob luôn là một con người lịch lãm, tài ba và có óc khôi hài.
Và thất vọng cho chính bản thân tôi. Nếu không bạn sẽ bị lạc lõng đấy. Hãy quay sang người đối diện và tìm hiểu về họ: Còn bạn thì sao, Mary? Bạn làm việc ở đâu?.
Vị khách té cái rầm ngay giữa phòng thu, bởi ông là một linh mục Catholic. Tôi thích cái nghề này lắm! Tôi đã luyện tập suốt tuần rồi. Nói chuyện với ông chủ không thể giống như cách nói với anh bạn ngang hàng hay với cấp dưới của bạn.