Xêch Vn

Phang em gái tây xinh như thiên thần

  • #1
  • #2
  • #3
  • Ông Want, quản lý một nhà in lớn ở Nữu Ước, có một người thợ máy mà ông nhất định muốn sửa đổi tính tình. Dù sao cũng xin ông tin rằng tôi hoan nghênh sự cộng tác của ông lắm. Phải, bạn có lý lắm, ngàn lần có lý trong khi bạn hăng hái chứng minh đề nghị của bạn.

    Thất vọng, người bán xe lại hỏi ý những bạn theo học lớp giảng của tôi. "Đừng gây với ai hết". Kiếm một tật xấu của người dễ hơn là tìm cái hay của họ.

    Nghĩ tới quá khứ của tôi, tôi tự hỏi với tính tình như vậy, làm sao tôi có thể bán được một món hàng gì chứ. Chúng ta cũng vậy, lần sau có muốn "xài" ai, hãy rút tấm giấy 5 mỹ kim ở trong túi ra mà ngắm hình Lincoln trên đó rồi tự hỏi: "ở vào địa vị ta, Lincoln xử trí ra sao?" và muốn sửa đổi người, ta hãy sửa đổi ta trước đã. Này con, chính lúc đó cuốn sách ở tay cha rớt xuống và một nỗi sợ ghê gớm xâm chiếm cha.

    "Nhận được thư của tôi, ông ta lại nhà tôi liền, theo sau có người thư ký. Cô thứ nhất chê tôi mà làm tôi hết muốn học. Ông này kể lại: "Ông ấy chỉ trích những phương pháp tôi đã dùng.

    Mà nếu Bryan đi, tên tuổi của ông mà ai cũng biết, đủ làm cho người ta chú ý tới và tự hỏi ông tới với mục đích chi đây. Ai kia chứ đại tá House thì không khi nào ngu dại vậy. Không phải chỉ các danh nhân mới thích được người ta nghe mình nói đâu; về phương diện đó, thường nhân cũng như họ.

    Tay nên có cây viết chì hay viết máy để đánh dấu ở ngoài lề những lời khuyên nào mà bạn tính thi hành. Một người Nhật trong phái cổ chẳng hạn, tức giận lắm khi thấy một người đàn bà Nhật khiêu vũ với một người da trắng. Xin bạn nhớ kỹ điều này: Roosevelt luôn luôn hỏi ý những người cộng tác và tôn trọng ý kiến của họ.

    - Coi nhà này tôi nhớ lại nơi tôi sinh trưởng. Nên thử phương pháp ngược lại. Y làm đủ tình, đủ tội, dọa đập máy điện thoại, không chịu trả tiền y thiếu, cho rằng công ty tính lộn, kêu nài trên mặt báo năm bảy phen, đầu đơn kiện ở tòa và tại ủy ban các công sở.

    Hai người giỏi nhất trong nghề bán hàng chung nhau viết một cuốn sách về nghệ thuật dụ khách mua hàng. (Ông muốn! Ông muốn! Đồ ngu! Tôi không cần biết ông muốn cái gì hết; hãy nói cho tôi nghe cái mà tôi muốn). Như vậy ông ta hết nói gì được nữa, không có lý lẽ gì để tranh biện được nữa.

    Ba nó hiểu vậy, bảo nó: "Nếu con chịu ăn những món này thì con mau mạnh lắm; một ngày kia đánh nó nhào văng liền". Khi một con chó hơi tấn tới một chút, anh vuốt ve nó, khen nó, thưởng nó thịt; nói tóm lại, trọng thị sự thành công của nó. Nhưng không hiểu vì một lẽ bí mật gì, loài cá không ưa trái cây như tôi mà lại ưa trùm.

    Người hàng xóm đó suy nghĩ và hành động như vậy vì họ có lý của họ. - Phải, điều đó đúng - ông ta công nhận. Nhưng sự nén lòng giận đó đã có kết quả tốt.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap