Cái nào không nhớ được thì cũng tốt. Trước đây, bạn từng rất khỏe. Sau khi biết có những kẻ ác thế nào, những cuộc chiến đẫm máu đau thương thế nào và loài người đã từng hờ hững thế nào.
Rồi một ngày kia, cậu ấy sẽ cảm thấy cần bất bình. Bạn chả có tập luyện căn bản gì cả. Hai nhà này dù cách sống có vẻ khác nhau nhưng trong thâm tâm đều sợ mình ngộ nhận.
Các em nhỏ nếu lỡ đọc thì không nên tự hào vì mình biết ngoáy mũi như tôi. Vì người tranh luận luôn lái vấn đề trệch khỏi lôgic của nó. Bạn mới khai thác được một phần nhỏ của mình.
Ai thích thì cứ việc viết theo cách của mình. Nhưng sau đó thì lại là những cơn đau kéo dài do cơ bắp không kham nổi. Dù những kinh nghiệm đó rất dễ tìm với một cảm quan chịu khó rung động.
Có thể làm tăng nội lực và liên kết giữa các cá thể. Đúng là đồ trẻ con phải làm ông cụ non. Bác ạ, chú cảnh sát lúc thả xe cháu có nói: Nhà toàn công an mà lại chậm chạp thế.
Mất cái giấc mơ đấy. Ví dụ anh ta sẽ tự bảo mình điên khi đứng giữa đường hét Đờ mẹ bọn tham nhũng lúc thấy một gã như vầy đi qua. Một giọng trầm, một giọng cao kiểu trẻ con.
Tôi biết là tôi rất khỏe. Và cháu phải sống cho chính cháu, để vợ cháu và con cháu phải có một người chồng, người cha tuyệt vời. Cả hai đều không biết những tác động tưởng chừng nhỏ nhặt và dai dẳng ấy có thể giết chết bạn.
Đánh hay không đánh? Nghĩ mãi không ra. Bảo keo xịt tóc miễn phí. Hôm bác trai hút lại, bác gái bảo: Anh chẳng có lòng tự trọng gì cả.
Và có lẽ cả hướng thiện. Mướt mồ hôi để quên đi niềm trơ cứng ở xó lớp. Và cũng thật dễ hiểu.
Chẳng có ai tin và chẳng biết tin ai. Đồng chí ấy sẽ có khoảng nghỉ để hả hê vì câu đùa dí dỏm. Sáng ra hắn bắt đầu xưng hắn.