Những định nghĩa có thể sai hoặc đúng, hay hoặc không hay. Những cơn tức và rát chạy từ dạ dày lên cổ và dọc cột sống diễn ra thường xuyên hơn. Tất nhiên là khi đó họ phải chịu khó một chút là đứng bình đẳng với tôi nếu không tôi sẽ lựa chọn một đối tác khác.
Không biết viết đến khi nào thì hết mực? Em định làm gì nếu yêu hết anh? Kẻ không biết thế nào thì mới hết nổi mình. Trong bữa cơm chủ nhật, bố mẹ tôi vừa vào thăm chị út xong, bảo chị còn xanh lắm. Giữa đầm lầy thông tin.
Hồi ấy em thật bướng bỉnh và luôn chọc tức anh. Cũng là dành sức chuẩn bị chiến đấu với thái độ của mọi người trước hai tin: Một là bạn bỏ học, lừa dối. Anh họ tôi cũng làm cảnh sát, thi thoảng đến phường anh ấy chơi tôi có đọc thấy những điều Bác Hồ dạy lực lượng công an, cảnh sát nhân dân: …Đối với dân phải lễ phép hòa nhã… Trong công việc phải cần kiệm liêm chính… Vậy mà, ngay trước mắt tôi thôi, có một ông vừa bị giam xe, một chú gọi lên gác giải quyết, lúc sau, có chú xuống mở khóa cho ông ta về…
Cái nơi mà mấy tháng trước mẹ đã rủ nhưng tôi không đi. Khoảng cách từ đó đến chỗ bạn chừng 4,5 mét và bạn sẽ kịp tẩu tán tang vật. Không thông minh thì phải cúi đầu xuống.
Nó gợi lại ký ức xa xôi về những cuộc chạy đua với con chó bécgiê to sụ lông xám khắp cánh đồng. Bạn đã rơi vào cái bẫy lôgic ma mãnh của tạo hóa. Và tôi lại muốn khóc vì bất lực.
Bạn nghe tiếng tít tít tít tít liên hồi từ nơi xa vắng. Có vài vết xước như chó đớp, mèo quào. Bạn còn phải sống dài dài.
Hơn nữa, còn một hoặc nhiều lí do khác, ngoài việc ngại đến nơi mới mà dường đã cũ trong tiềm thức. Thế đã đầy áp lực và đầy niềm mặc cảm phản bội, vô ơn rồi. Vấn đề cốt lõi là tài năng quyết định chất lượng tác phẩm chứ không phải khỏe hay yếu hay cách phục sức hay trạng thái tinh thần bệnh hoạn.
Còn quá nhiều điều để viết. Mà là một tiếng nói độc lập, chân thật và biết đều (dù không phải không có chỗ gay gắt). Vừa rồi, máy tính trục trặc, hỏng mất tám trang vừa gõ và một đoạn phân tích mới.
Hết 2 phút rồi mà chưa nhớ ra. Tôi ngã vào vũng nước ướt hết quần. Câu chuyện này tôi gửi đến bạn.
Và có một cái đầu luẩn quẩn. Đời sống luôn cần những vai diễn khác nhau để làm nó, những khoảnh khắc trong nó phong phú, chất lượng hơn. Và bản thân họ phải tự thoát ra.