Nhưng sẽ có nhiều trách móc đấy, nếu quả thực bác vào viện là do bạn. Còn tôi, chưa đến lúc. Nhà bác bắt đầu vắng vẻ, chị cả đi rồi, anh họ thì thi thoảng mới về, chị út khoẻ lại phải vào trường, chỉ mấy hôm được ở nhà ôn thi, cô bé giúp việc mau miệng cũng xin về nghỉ một thời gian.
Đang viết, à không, nói, à không viết, à có nói, chơi thôi. Trốn học mà để bị nói. Cô nàng tha hồ mà xuýt xoa.
Và danh tiếng thì không có mới buồn cười. Hôm qua tao nóng quá. chờ được về nhà lấy giấy bút trốn vào một khoảng không ai quấy rầy
Đâm ra nhiều người dần thờ ơ, e ngại. Đường phố trũng nên ngập nước như mặt sông, lội nước rất thú. Cái bướu ở lưng lồi lên.
Tôi sợ những sự quen thân, gần gũi mà không hiểu nhau. Phừ, đã đến lúc dậy rồi, bạn chui ra khỏi chăn. Trước khi kể tiếp chuyện hôm qua thì tôi đốt.
Người quan tâm đến vấn đề này chứ không đọc liếc qua sẽ có thể hỏi ngay rằng: Cứ cho là thế đi nhưng tại sao có nhiều nguyên thủ quốc gia mà IQ, EQ lại thấp như vậy? Đối với những trường hợp (không phải là hiếm này), chúng ta cùng thử liên tưởng xem… Nhưng không thích vì nó cũ, lại có vẻ như trốn tránh. Nhưng sau nhiều năm, bạn sẽ bắt đầu chán sự phân vân đó vì dù phân vân hay không, bạn cũng đã viết rồi.
Có lẽ bây giờ, gặp những trường hợp như vậy, tôi sẽ thể hiện uy lực bằng cách khác. Trí tưởng tượng làm giảm năng suất lao động chân tay của chàng ta và đem lại đầy hiểm họa. Mệt hay muốn xin bác cho ôn thi ở nhà cũng phải nói với bác chứ.
Hình như gõ phím nếu không đau mắt thì có vẻ thú hơn viết. Đến nơi, mẹ tôi xin lỗi ông ta. Tất nhiên là khi đó họ phải chịu khó một chút là đứng bình đẳng với tôi nếu không tôi sẽ lựa chọn một đối tác khác.
Bác không rõ cháu đi đâu. Có lí do cũng không khóc. Họ coi những nghĩa vụ, chuẩn mực tất nhiên như trời định.
Bất chấp lời kêu gọi cứ 30 phút lại trào ra khỏi miệng loa: Mong quí vị giữ gìn vệ sinh chung, không nói những lời lẽ thiếu văn minh và không hút thuốc… Khi vào sân, những người bảo vệ yêu cầu bỏ chai nước khoáng lại. Lúc đó bạn đang gập bàn. Họ đã bị những kẻ đứng trên và tuổi tác biến thành những nhà giáo điều, cái mà tuổi trẻ họ đã từng bất bình.