"Ly nước đầy một nửa hay vơi một nửa là tùy vào thái độ của người quan sát nó. Hãy lắng nghe cuộc trò chuyện bên trong bạn. Khi ngồi thư giãn, chúng ta thực hành việc tạo nên những suy nghĩ tích cực như sự bình an, hạnh phúc.
Đau cổ, đau vai, đau đầu thường là kết quả của những suy nghĩ căng thẳng hay giận dữ. Hiểu sâu sắc về những giá trị nội tại của tinh thần mang đến cho ta sự thông thái để bỏ xa cả hai điều này. Chúng ta cần nhận biết những yếu kém của mình và nhận trách nhiệm về cho những gì ta chọn lựa.
Chấp nhận những quy luật siêu phàm không có nghĩa là suy nghĩ của chúng ta bị giới hạn hay bị phủ nhận. Có thể họ cư xử tồi nhưng tôi có quyền chọn lựa cách đáp lại lối cư xử của họ. Và việc này diễn ra trước khi chúng ta bắt đầu cuốn sách này.
một ngôi sao nhỏ tỏa sáng. Quan điểm học tập từ những tình huống cụ thể và phát triển nó giúp chúng ta tiến về phía trước cùng với sự tha thứ. Giờ đây, chúng ta đã biết rằng có 2.
Trong học tập có sự tiến bộ và trong tiến bộ có niềm vui. Và kết quả của sự trống rỗng đó là đau khổ và lo âu. Có một câu hỏi khác trước khi chúng ta tiếp tục.
Tôi đã hỏi họ cảm thấy như thế nào khi cứ cố gắng thay đổi nhau. Chẳng có lý do gì để trì hoãn một công việc đầy hứa hẹn; và với một việc tốt và có ích như thế thì thời gian là "bây giờ", địa điểm là "ở đây" và bạn chính là người để làm việc đó. Khi xảy ra bất kỳ việc gì sai trái, họ mặc nhiên cho rằng đó là lỗi của họ.
Ta sẽ mất đi sự sáng suốt để có sự chọn lựa khôn ngoan. Ngược lại, chúng ta không tìm thấy sự giải thoát khỏi những cuộc khủng hoảng tinh thần do chính bản thân hoặc các tác nhân bên ngoài tạo nên. Cách nhìn này giúp ta có thể giải quyết sự việc hiệu quả hơn.
Cách duy nhất để các báu vật này tăng lên là đem cho chúng đi. Thậm chí, người ta còn đề cao cảnh giác với chúng ta nữa, nhưng cuối cùng, họ sẽ cảm kích và tôn quý hành động cao cả này. Danh sách nào dễ liệt kê ra hơn? Mười điều tốt hay mười điều xấu? Thử nghĩ xem tại sao lại như vậy?
Tất cả chúng ta đều có tiếng nói bên trong: hãy lắng nghe nó. Nếu muốn là chính mình và giao tiếp được với người khác, chúng ta cần hiểu rõ tất cả những điều trên. Nếu đồng nhất bản thân với "vai diễn" và để cho hạnh phúc của chúng ta phụ thuộc vào nó thì khi chuyển sang "vở kịch" khác, chúng ta sẽ cảm thấy căng thẳng và sợ hãi.
* Tôi được an toàn nếu tôi nhận lấy trách nhiệm về cuộc sống của chính mình. Dùng những từ tích cực đó để mô tả về bản thân mình trên một tờ giấy. Tôi tận hưởng cảm giác thư giãn này.